Chương 548
Đầu tháng 3, cuối cùng Hoắc Anh Tuấn và Đường Hoa Nguyệt cũng trở về Hà Nội. Vừa rời khỏi sân bay, bầu không khí đặc biệt của riêng Hà Nội đã bay vào mũi cả gia đình. Thi Tịnh phấn khích hét lên: “Wow, cuối cùng cũng trở về Hà Nội rồi!”
Nói xong, cô bé bỏ bố mẹ chạy theo hai anh trai đến trung tâm lấy hành lý đợi người ta đưa Que Kem Nhỏ ra.
Đường Hoa Nguyệt bất lực lắc đầu, cô nói với Hoắc Anh Tuấn: “Lát nữa em phải đi đến công ty một chuyến, anh và các con về nhà trước đi nhé. À phải rồi, các dì giúp việc đều đang nghỉ cả rồi, không biết bây giờ trong nhà thế nào nữa. Tốt nhất là anh nên thu dọn nhà cửa đi, em sợ ở nhà nhiều bụi quá sẽ không tốt cho đường hô hấp của bọn trẻ đâu”
Bây giờ Đường Hoa Nguyệt cảm thấy thoải mái hơn khi nhờ vả Hoắc Anh Tuấn, hoàn toàn không còn chút bối rối nào như lúc mới biết Hoắc Anh Tuấn ứng tuyển làm trợ lý riêng cho cô. Bản thân Hoắc Anh Tuấn cũng rất thích thú cảm giác được Đường Hoa Nguyệt xem anh như “người của cô”. Cảm giác được cô giao việc cho khiến anh cảm thấy cực kỳ phấn khích, anh vui vẻ thực hiện nhiệm vụ của mình.
Thế nhưng Lục Xuyên Mạn đang ở hòn đảo xa xôi nơi Đại Tây Dương không hề có tâm trạng tốt đẹp như vậy.
Anh ta và Lục Bạch Ngôn đã bị kẹt ở đây nhiều ngay như vậy, lão cáo già Hoäc Trình Viễn ấy cũng không thèm hỏi han một câu. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608436/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.