Chương 395
Hoắc Anh Tuấn kịp thời thu chân lại rất nhanh, mới tránh không bị thanh thép đánh gãy đùi, nhưng vẫn không thể tránh khỏi bị thanh thép ấy cắt đứt một miếng thịt trên đùi.
Đường Hoa Nguyệt bị dòng máu màu đỏ tươi đang chảy ra hòa tan trong tuyết trắng làm cho đau xót, cả người cô run rẩy bò tới bên cạnh Hoäc Anh Tuấn, hoang mang lo lắng ôm đầu anh vào trong lòng: “Anh sao rồi… Hoắc Anh Tuấn, anh mau nói gì đi…”
Vết máu trên khóe miệng Hoắc Anh Tuấn cũng chậm rãi chảy xuống, bàn tay lạnh lẽo của anh nhẹ nhàng nâng lên lau nước mắt cho Đường Hoa Nguyệt, khó khăn nở ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: “Em đừng khóc. Anh… Chân của anh không có cảm giác gì nữa rồi”
Đường Hoa Nguyệt sợ hãi nhìn xuống phía dưới của anh, toàn bộ chân trái của anh đã không còn hình dạng của nó nữa rồi, chỗ thanh thép cắm vào biến thành một lỗ máu, thứ trào ra sau sự liều lĩnh của anh không chỉ là máu nữa, mà là cả mạng sống của anh.
Đường Hoa Nguyệt chỉ nhìn lướt qua thôi, mà đã cảm giác trái tim của mình như bị một bàn tay lớn mạnh mẽ bóp chặt, không cách nào thở nổi.
Cô nhanh chóng cởi khăn quàng cổ của mình xuống, buộc chặt vào chân trái của Hoắc Anh Tuấn, sau đó hít sâu một hơi đứng dậy, không kìm được nổi sợ hãi nói: “Anh, anh đợi một chút, tôi đưa anh đến bệnh viện. Chúng ta phải nhanh chóng xử lý vết thương, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608283/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.