Chương 394
Nhưng nhìn thấy cậu bé với khuôn mặt đỏ bừng ấy mà vẫn nở nụ cười, Đường Hoa Nguyệt nghĩ, mặc dù khổ cực như vậy, có lẽ mỗi ngày hai bố con bọn họ đều có thể tìm thấy niềm vui nho nhỏ trong chính cuộc sống sinh hoạt bình thường này của mình.
Trái tim của Đường Hoa Nguyệt không được khỏe mạnh, ngày bình thường cũng chưa bao giờ làm việc nặng, lần này lại đột nhiên kéo vật nặng dưới sự càn quét của gió tuyết, thật sự không chịu đựng nổi.
Cô ngại ngùng dừng lại: “Xin lỗi nhóc nha, cô không còn sức nữa, chờ cô nghỉ ngơi một lát, lại tiếp tục giúp con nhé “Vâng ạ, không sao đâu cô.” Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục dùng lực nặng nhọc đi về phía trước.
Cả người Đường Hoa Nguyệt được bao bọc ở bên trong áo khoác, ôm lấy trái tim yếu ớt đang đập của mình, từ xa đã nghe có tiếng bước chân gấp gáp chạy đến.
Cô vô thức quay đầu lại nhìn, là Hoắc Anh Tuấn bước ra, anh đang cầm chiếc ô màu đen to lớn đi về phía mình, làn da dưới trời lạnh lại không thua kém gì những bông tuyết trắng xung quanh.
Nhưng ngay lúc này, mí mắt bên phải của Đường Hoa Nguyệt đột nhiên giật giật một cách khác thường.
Cô quay người lại, nhìn về cậu bé ở phía trước cách đó không xa, cơ thể gầy gò ốm yếu của cậu bé đang thu mình lại trong tuyết.
Đột nhiên, trên bầu trời truyền đến một tiếng kim loại ma sát nghe rợn người, tiếp theo đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608282/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.