Chiếc xe của Trần Hạo Hiên rời đi cách nơi đó không xa, vẫn là con đường vô cùng vắng vẻ ấy, xe dừng, anh rót một ly rượu đưa ra trước mặt cô.
Thật sự bây giờ bản thân anh đang rất hận cô, bên sâu trong anh luôn nghĩ cái tên Cố Diệp Hy là người luôn luôn hại người anh yêu, kể cả lần này... tại sao Cố Đình Doanh lại có đoạn ghi âm khống chế Bắc Bắc chứ? Chắc chắn là cô hợp tác với hắn, cả hai người họ muốn đè ép anh sao?
“Vẫn là do cô làm?”
“Đoạn ghi âm giọng của Bắc Bắc? Làm sao hắn có được chứ?”
Cô vẫn không trả lời, thật ra chính ngày hôm nay cô cũng mới biết.
“Cô đừng giả vờ, giả tâm của cô từ lúc hại Bắc Bắc mất đi đứa bé, hại Bắc Bắc phải rời khỏi tôi mà đi, thì đây là chuyện gì mà cô còn không dám làm chứ?”
Trần Hạo Hiên nâng cằm cô lên, cố gắng nhìn thật kĩ khuôn mặt này. Nhiều năm trước anh vẫn nghĩ Cố Diệp Hy chính là một con người lương thiện, nhưng bây giờ trong mắt anh cô là người như thế nào chứ? Quả thật là anh đã sai rồi.
Cảm xúc suy nghĩ của anh thoáng qua trong im lặng, đôi mắt nhìn cô trừng trừng, nhưng khuôn mặt kia, cảm xúc kia thật sự đã chết thật rồi.
Trần Hạo Hiên vì không làm chủ được hành động mà vô tình cầm lấy ly rượu trên tay đập mạnh vào đầu cô. Máu chảy rất nhiều, nhưng cô không hề rơi nước mắt. Cô hiểu anh đang suy nghĩ gì, biết anh đang câm thù mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-phu-nhan-tro-lai-bao-thu/183918/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.