Một buổi chiều thu tại " xứ sở sương mù ".
Chắc ai cũng biết, hoặc đã từng nghe nói thời tiết tại London được ví như cô nàng đỏng đảnh khó chiều. Nó thay đổi không cần tuân theo quy luật mà Tư Ninh lại yêu lắm cái đặc điểm đáng ghét ở đất nước này.
Cuối tháng 10 lá cây chuyển vàng phủ kín cả tán cây dọc bờ Southbank. Cái rét lạnh của London buổi giao mùa khiến người dạo phố vừa thích thú vừa khó chịu. Nắng sắp loãng đi để hòa dần với màu tím nhạt của chiều thu, bầu trời London soi rọi xuống mặt hồ Southbank đẹp lay động và cũng buồn khắc khoải.
Tư Ninh mặc một chiếc áo khoác lông màu hồng phấn, chân mang boot da màu nâu sữa, mái tóc ngắn trên vai phất phơ theo từng nhịp đi. Gò má cao đỏ ửng cùng với đôi mắt đượm buồn hiện rõ trên khuôn mặt gầy. Bước đi rất chậm, từng bước cô đi qua thể hiện sự lưu luyến man mác. Dường như không muốn bỏ lỡ điều gì ở thành phố này.
2 năm, 730 ngày, một con số vốn dĩ Tư Ninh trước giờ chưa hề mơ mộng tới mà hôm nay lại có thể thoải mái nói ra.
Cô gái phải lòng anh vào thời thanh xuân đẹp đẽ nhất, rụt rè bỏ lỡ tình yêu của chính mình đến tưởng cả đời này không được chạm vào anh. Ấy vậy mà đã lâu được đến như vậy, cô vô thức mỉm cười, cảm thấy yêu cái thời tiết này mà muốn ôm trọn vào lòng.
Chiếc Lotus Evora chầm chậm lê bánh dọc bờ Southbank. Màu cam bóng loáng nổi bần bật giữa phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-dai-phu-nhan/1245156/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.