Người đem đến cái loại khí thế áp bức này nhất định chỉ có nam chính tổng tài ngốc đã biến mất mấy ngày!
Giây phút ngạc nhiên vừa qua đi, Hạ Lam đã thở phào nhìn kĩ. Chiều cao tầm này, nụ cười đểu giả quen thuộc này.. đúng là Trịnh Văn Minh rồi!
Cậu ta nhìn thấy vẻ ngạc nhiên không thốt lên lời của cô, nụ cười vốn chỉ nhè nhẹ lập tức khắc sâu, chạm tới đáy mắt. Văn Minh đóng chặt cửa, bước từng bước dài về phía cô, cậu ta nhanh như chớp sát gần, cúi đầu thì thầm vào tai cô: "Không nhận ra tôi?"
"Cậu biến đi đâu mấy ngày nay vậy?" Hạ Lam khinh bỉ lui lại hai bước, chỗ này đúng là có sự xuất hiện của điều hòa đại ca, nhưng rộng như vậy, thiếu chỗ à mà phải sát gần mới nói chuyện được? "Còn tưởng bỏ nhà đi bụi rồi chứ?"
"Cũng gần như thế!" Văn Minh vẫn giữ nụ cười đầy thâm ý trên mặt, kéo rèm cửa sổ lại, mặt dày kéo tay cô "Lam hôm nay đẹp ngoài sức tưởng tượng, suýt nữa tôi không nhận ra rồi!"
"Nói cái gì buồn nôn vậy?" Hạ Lam phá ra cười, sau đó nhìn lại một thân tây trang của người trước mặt, cô lắc đầu cố nhịn câu cảm thán vừa ra tới miệng.
Không còn lời nào để nói luôn!
Đúng là nam chính có khác, mặc cái gì cũng thành tiêu điểm sáng chói của thế giới hết! Kiểu như sinh ra mang thân mắc treo quần áo, diện đồ lên đẹp hết chê!
Bộ vest này quá hợp với phong thái hiện tại của cậu ta, lúc này mà Trịnh Văn Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562572/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.