Giải quyết xong việc của mình Tống Vu Quân mới nhận ra mình có một cuộc hẹn với Hạo Nhiên để bàn về kế hoạch sắp tới.Để cậu ta chờ lâu thế này đảm bảo sẽ bị càm ràm cho mà coi.
Bước chân vào một quán cà phê trọng, khách hàng thì tấp nập xung quanh nhưng không khó để nhận ra Hạo Nhiên, bởi vì mái tóc bạch kim trắng muốt của anh ta thật sự rất nổi bật.
Phong thái dửng dưng tựa người vào lưng ghế, ánh mắt sát gái đang chäm chú nhìn xung quanh để tìm con mồi thật khiến cho Tống Vu Quân ngứa mắt.
“Sao? Bận rộn với em gái nào mà bây giờ mới tới đúng không hả?”
Hạo Nhiên ung dung câm lấy một tách cà phê lên nhấm nháp vài cái, ánh mắt mang ý đùa nhìn thẳng vào Tống Vu Quân không chút do dự.
Đáp lại câu nói cười đùa của Hạo Nhiên, Tống Vu Quân chỉ thờ ơ ngồi xuống rồi bắt tay vào công việc chính.
“Thế nào? Thuận lợi không?”
Hạo Nhiên có chút bất bình vì niêm tin của Tống Vu Quân dành cho mình.
Ánh mắt sắc lẻm lướt qua rồi khó chịu nói.
“Cậu khinh thường người bạn này như vậy cơ à? Tuy có chút khó khăn đấy, nhưng không sao.Tôi đã lấy được năm mươi phần trăm cổ phần của công ty rồi.Vậy tiền công của tôi cậu tính trả như thế nào đây?
Hửm?”
Dừng lại một chút, Hạo Nhiên quan sát Tống Vu Quân một hồi lâu rồi tiếp tục lên tiếng.
“Thế lão già keo kiệt đó có cho cậu xíu xiu cổ phần nào trong công ty hay không?”
“Không nhiều, nhưng vẫn có phần.Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoai-gia-thu-sung-vo-tan-troi/223002/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.