Hàn Nhi vừa mở cửa ra thì một cục bông nhỏ xinh chạy ra cọ cọ vào chân của cô.
Con mèo tam thể mừng rỡ khi thấy Hàn Nhi trở về.
Tống Vu Quân nhìn lướt qua căn phòng nhỏ này, diện tích đúng y căn phòng của Tống Vu Quân khi ở chỗ trọ cũ, chỉ có điều sạch sẽ hơn, được trang trí cũng bắt mắt hơn.
Đúng là có bàn tay của phụ nữ có khác.
“Anh ngồi đây chờ tôi một chút, tôi sẽ kiếm đồ thay cho anh liên.Nhà cửa có hơi bừa bộn, mong anh thông cảm”
Hàn Nhi vừa nói vừa đặt một ly nước lên bàn mời khách.
Sau đó nhanh chóng đi vào phòng tìm kiếm đồ đạc.
Khoảng mười phút sau, Hàn Nhi quay trở lại, trên tay cầm một chiếc quần jean và áo thun màu đen.
Cô bẽn lẽn đưa cho Tống Vu Quân rồi nói.
“Tìm mãi mới kiếm được bộ đồ hợp với anh, nếu anh không chê thì mặc tạm bợ cũng được, phòng tắm ở bên tay trái.”
Tống Vu Quân nhìn chằm chằm vào bộ quần áo trên tay Hàn Nhi, sau đó nhìn xuống bộ đồ loang lổ của mình.
Cũng không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải mặc thôi.
Anh chàng nhận lấy bộ đồ sau đó nhanh chóng tiến vào phòng tắm.
Tiếng nước xối xả vang lên trong phòng tắm, mùi thơm của xà phòng len lỏi qua từng khe cửa tỏa hương khắp căn phòng nhỏ.
Hàn Nhi nhìn bóng người thấp thoáng trong tấm kính mờ thì nuốt nước miếng một cái, cơ thể cũng trở nên căng thẳng đôi chút.
Một lúc sau, Tống Vu Quân mở cửa bước ra ngoài, trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoai-gia-thu-sung-vo-tan-troi/1100640/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.