Vốn dĩ Thẩm Ninh Hinh đang nghiêm túc nghiên cứu.
Nghe thấy Khâu Diệc Bạch nói muốn mua một hộp khác, nàng sửng sốt, theo bản năng quay đầu lại muốn ngăn cản.
Kết quả chưa kịp mở miệng nói chuyện, đột nhiên thấy người này đang giơ một viên chocolate hết sức chuyên chú nhìn nàng.
Thần sắc có chút khẩn trương, đáy mắt sang sáng, hàm chứa chờ mong cùng hưng phấn.
Giống như đứa nhỏ đang cùng hảo bằng hữu chia sẻ kẹo mà mình thích vậy.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, tim theo bản năng đập chậm nửa nhịp.
Ngươi chẳng lẽ không biếtgiữa người trưởng thành với nhau uy đồ ăn có bao nhiêu ái muội sao!
Ngươi người này là có bao nhiêu trì độn a!
Thẩm Ninh Hinh ho khan một tiếng đỏ bên tai, nghĩ thầm muốn giơ tay tiếp nhận viên chocolate kia, nhưng thân thể giống như không chịu sự khống chế của chính mình, ma xui quỷ khiến nghiêng nghiên người về phía trước.
Mắt nhìn mặt của Khâu Diệc Bạch, sau đó cúi đầu xuống thật cẩn thận ngậm lấy viên chocolate kia.
Là một viên chocolate có nhân dâu tây, ăn vào trong miệng mang theo mùi vị tinh khiết và mùi thơm của sữa, ngọt ngào một chút cũng không ngán.
Là chocolate ngon nhất mà nàng từng ăn qua.
"Có ngon không?" Khâu Diệc Bạch thấy nàng ăn, vội vàng mở miệng hỏi.
"Ăn ngon ăn ngon." Thẩm Ninh Hinh thấy thế vội vàng giơ ngón tay cái lên, "Đặc biệt ăn ngon."
Không có người không thích được khen ngợi.
Khâu Diệc Bạch nghe thấy nàng nói ăn ngon, môi tức khắc liền lặng lẽ giơ lên, thần sắc khẩn trương vừa rồi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nang-luon-la-khoc-chit-chit/1364155/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.