“Hôm nay gọi anh tới đây là có ba việc, việc thứ nhất là vụ án của Văn Vũ đã được rút khỏi công việc hàng ngày của bọn tôi.” Lý Yến chậm rãi nói.
“Là sao? Vụ án khép lại rồi à?” Diệp Lăng Thiên nhẹ giọng hỏi.
“Không phải khép án, mà là rút khỏi công việc hàng ngày hiện tại của chúng tôi. Nói cách khác, bọn tôi sẽ không cử người đi theo dõi vụ án này để tìm chứng cứ phá án nữa, nhưng không có nghĩa là bọn tôi không quan tâm đến nó nữa, nếu ngày nào đó rảnh rỗi, có thời gian, hoặc là đột nhiên phát hiện ra bằng chứng liên quan đến vụ án thì sẽ bắt đầu điều tra lại. Còn chưa tìm được bằng chứng thì làm sao phá án? Anh nghĩ hay thật đấy.” Lý Yến lườm Diệp Lăng Thiên.
“Cô đến chỉ để nói với tôi chuyện này?”
“Anh nghĩ sao? Vụ án này có liên quan đến anh không, trong lòng anh tự rõ. Tôi nói với anh chuyện này là để người nào đó có thể yên tâm hơn, không bị mất ngủ nữa, đây là chuyện thứ nhất. Chuyện thứ hai mặc dù không do bọn tôi quản lý, nhưng ba Văn Vũ cũng không chịu bỏ qua đâu. Ông ta khăng khăng rằng hung thủ chính là anh, ông ta nói với tôi nếu cảnh sát không quan tâm thì ông ta sẽ dùng cách của mình để trả thù anh. Tôi đến để nhắc anh cẩn thận một chút.”
“Ba của Văn Vũ?” Diệp Lăng Thiên sững người, sau đó lặp lại câu này.
“Anh đừng khinh thường. Tôi đã điều tra gia cảnh của ba Văn Vũ rồi, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104852/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.