"Không phải lúc trước đã đàm phán chuyện này xong rồi sao? Một nghìn năm trăm tỷ cho mười phần trăm cổ phần." Diệp Lăng Thiên cảm thấy có chút kỳ lạ, hỏi.
"Đây chẳng qua là cái mà anh và Lục Oánh nói miệng một cách đại khái mà thôi, còn nếu muốn ký hợp đồng như thế là điều không thể nào, lúc nào đàm phán, nào có chuyện tùy tiện nói một chút về chuyện làm ăn là xong được chứ? Hai bên đều phải tối đa hóa lợi ích của mình. Giá em đề xuất là hai nghìn bốn trăm tỷ cho mười phần trăm cổ phần cố định."
"Nhiều như vậy à?"
"Đương nhiên rồi, đàm phán không phải là rao giá trên trời trả tiền tại chỗ sao? Nếu như ngay từ đầu đã định giá quá thấp thì còn tiếp tục đàm phán thế nào nữa chứ? Bọn họ đưa ra điều kiện là một nghìn hai trăm tỷ cho chín mươi phần trăm cổ phần "
"Cái này có nghĩa là sao?"
"Có nghĩa là, bọn họ bỏ ra một nghìn hai trăm tỷ cho chín mươi phần trăm cổ phần, trong tay anh có mười phần trăm cổ phần. Nhưng mà sau đó bọn họ sẽ tiến hành đầu tư, đầu tư mấy nghìn tỷ để chuyển đổi một chút, vậy anh cảm thấy cổ phần trong tay anh sẽ còn bao nhiêu? Chắc chắn sẽ không quá hai phần trăm. Hơn nữa, bọn họ nói ranh giới cuối cùng của bọn họ chính là bọn họ muốn nắm giữ toàn bộ cổ phần, nói cách khác, Lục Oánh đồng ý đưa cho anh mười phần trăm cổ phần, bây giờ đã lật lọng rồi, em nghĩ có thể là ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104767/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.