"Anh đã nói hết những gì nên nói rồi. Sau chuyện này, anh sẽ không quan tâm đến việc của em nữa. Em về nhà cũng tốt, không về nhà cũng được, còn nhận anh là anh trai nữa không cũng không sao. Thậm chí, em nguyện ý theo tên Trương Văn Quân đó cũng là quyết định của riêng em, anh sẽ không hỏi thêm một câu nào nữa. Chìa khóa nhà ở trên tủ giày, nếu em muốn về nhà thì cầm lấy, còn không muốn về thì ném đi" Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói, sau đó quay sang Hứa Hiểu Tinh: "Đây là chìa khóa xe tôi, chút nữa cô có thể lái xe tôi về nhà, tôi sẽ lái xe cô đến nhà cô sau. Cũng cảm ơn cô, hôm nay đã muộn như vậy còn phiền cô chạy tới chạy lui, trên đường về lái xe cẩn thận một chút."
Diệp Lăng Thiên đưa chìa khóa xe cho Hứa Hiểu Tinh, rồi xoay người đi ra ngoài.
"Anh đi đâu?" Hứa Hiểu Tinh hỏi.
"Tôi muốn yên tĩnh một chút, đúng rồi, khi ra thì giúp tôi khóa cửa phòng làm việc và cửa công ty nhé." Diệp Lăng Thiên không quay lại nhìn nói, sau đó rời phòng làm việc đi ra ngoài.
Bên trong phòng làm việc yên tĩnh, chỉ còn lại Diệp Sương và Hứa Hiểu Tinh, Diệp Sương nước mắt đầy mặt, cũng không biết vì sao cô khóc.
"Đúng là tên súc sinh" Hứa Hiểu Tinh nghiến răng mắng, không biết là cô đang chửi Trương Văn Quân hay là đang mắng người phía sau lưng kia.
Diệp Sương bỗng nhiên ngồi phịch xuống, gào khóc thật lớn.
Hứa Hiểu Tinh cũng không biết phải an ủi thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104631/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.