Diệp Lăng Thiên và Chu Ngọc Lâm bắt đầu mỗi ngày đều bận bịu trong cửa hàng Giải Phóng. Cửa hàng Giải Phóng là cửa hàng Diệp Lăng Thiên bỏ ra nhiều tâm huyết nhất, không vì lý do gì khác, mà vì anh đầu tư rất lớn vào cửa hàng này. Diệp Lăng Thiên cầm lấy bảng thu chi của toàn bộ cửa hàng Giải Phóng, tổng cộng anh đã đầu tư vào cửa hàng Giải Phóng hai mươi mốt tỷ sáu trăm triệu đồng, có thể nói là nhiều hơn con số mà trước kia Diệp Lăng Thiên đã ước lượng. Hiện trên sổ sách của công ty chỉ còn lại một ít vốn lưu động bình thường, phần lớn tiền đã đầu tư vào cửa hàng Giải Phóng rồi, nên với Diệp Lăng Thiên mà nói, cửa hàng Giải Phóng chỉ có thể thành công không thể thất bại.
Sự kiên cường của Lý Vũ Hân khiến Diệp Lăng Thiên cảm thấy hơi giật mình, theo như Hứa Hiểu Tinh nói thì Lý Vũ Hân rất ổn, hàng ngày cô vẫn làm việc bình thường, chỉ là, lượng công việc có chút kinh người. Cô gần như dồn toàn bộ tinh lực vào công việc, hầu như tối nào cũng tăng ca đến hơn chín giờ mới về, vừa rạng sáng hôm sau lại đi, ngày nào cũng vậy. Diệp Lăng Thiên hiểu suy nghĩ của Lý Vũ Hân, nên nhìn thấy Lý Vũ Hân như vậy anh cũng cảm thấy hết sức yên tâm.
Một tháng sau, đúng thời hạn đã định, cửa hàng Giải Phóng khai trương. Vì cửa hàng này mà Diệp Lăng Thiên đã bận rộn mất hơn hai tháng, tất nhiên, công sức anh bỏ ra là đáng giá. Cửa hàng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104433/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.