“Cậu ta sao có thể như thế chứ? 30 tỷ, phải, tớ cho anh ta trăm tỷ anh ta cũng không cần huống chi là 30 tỷ này chứ, ở trong lòng anh ta, có khi tiền thật sự không bằng một tờ giấy.” Lý Vũ Hân nghe thấy lời của Hứa Hiểu Tinh thì chua xót trong lòng, không khỏi cảm thán nói.
“Hiểu Tinh, cậu có phát hiện hay không, bây giờ chủ đề khi hai chúng tớ ở cùng nhau thế nào cũng liên quan tới Diệp Lăng Thiên, mặc dù cậu tớ đều tránh nói đến Diệp Lăng Thiên, nhưng nói thế nào, cuối cùng dường như đều phải nói đến anh ta.” Lý Vũ Hân đột nhiên nhìn Hứa Hiểu Tinh nói.
“Vậy… vậy sao?” Hứa Hiểu Tinh có hơi ngại ngùng nói, cô ta thật ra cũng ý thức đến điểm này.
“Có lẽ đây chính là số mệnh.” Lý Vũ Hân cuối cùng cảm thán.
“Tớ sau này sẽ cách anh ấy xa một chút, lần này… lần này chỉ là một ngoại lệ.” Hứa Hiểu Tinh rất lâu sau mới nói.
“Cậu hà tất gì phải vậy? Hà tất gì phải dày vò bản thân như thế, cậu biết rõ, tớ không thể ở bên anh ta được, tớ cũng không muốn ở bên anh ta.”
“Đó là chuyện giữa hai người, không liên quan đến tớ.” Hứa Hiểu Tinh lạnh lùng trả lời.
Lý Vũ Hân sau khi nghe thấy thì chỉ có thể thở dài, nói: “Có lẽ anh ta thật sự là một chướng ngại mãi mãi không thể vượt qua của hai chúng ta.”
Diệp Lăng Thiên chưa có trở về phòng bệnh, đều luôn ngồi ở dưới tầng của bệnh viện, anh không muốn vào, anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104401/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.