Diệp Lăng Thiên vẫn luôn cúi đầu hút thuốc, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy cánh tay đang cầm thuốc hút của anh đang run lên, tàn thuốc cũng đã đốt đến tay từ lâu, anh lại chẳng có tí cảm giác nào, cứ để cho nó đốt lên tay mình, mãi đến khi tàn thuốc trong tay tự tắt đi.
Mà hai cô gái Hứa Hiểu Tinh và Lý Vũ Hân đứng phía sau đã nước mắt như mưa, hai người vẫn luôn kiềm chế không cho bản thân khóc òa lên.
“Diệp Sương, nếu như em đã biết vậy thì anh cũng nói cho em luôn, lần phẫu thuật này bác sĩ cũng không thể bảo đảm tỉ lệ thành công trăm phần trăm được, hơn nữa, cho dù phẫu thuật thành công rồi, cũng không ai biết chắc rằng quả thận mới có thể kết hợp hoàn hảo với thân thể của em hay không, hơn nữa, khả năng xứng đôi hoàn toàn cũng không lớn.”
“Anh nói thật cho em biết là bởi vì anh tin tưởng em, anh tin tưởng em là một cô gái kiên cường, dũng cảm. Mấy năm nay có khó khăn gì mà người nhà chúng ta chưa từng gặp qua chứ? Có thất bại nào chưa từng trải qua sao? Trong lá thư lúc trước anh đã từng nói với em rồi, mặc kệ gặp phải khó khăn thất bại nào, chúng ta cũng đều phải dũng cảm, kiên cường đối mặt nó. Cho dù lần này phẫu thuật không thành công, em phải đối mặt với cái chết, anh cũng hy vọng em có thể mỉm cười chứ không phải dùng nước mắt mà đối mặt với nó. Anh hy vọng em sẽ trở thành một con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104102/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.