🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giang Hoàn đã quen đường vào phòng Nhậm Xuyên, thậm chí xưng hô với anh cũng thay đổi: "Xuyên Nhi, cậu làm nghề gì?"



Nhậm Xuyên đang ngồi ghép một cái mô hình máy bay và tàu thuyền, mô hình giá trị lên đến sáu chữ số bị anh ghép lung tung cả lên, vốn dĩ không có dựa vào mẫu, đại pháo trên trời, máy bay lại ở dưới boong tàu, xấu có trình độ, nhưng mà Nhậm Xuyên lại thích ghép bậy, trong nhà có hẳn một tủ mô hình kỳ quái.



Nghe vậy, tay anh run lên, linh kiện nhỏ rớt xuống, giọng Nhậm Xuyên khàn khàn: "Tôi là... shipper."



Tài sản một trăm triệu vì một câu nói này mà dễ dàng biến mất, bắt đầu từ bây giờ, anh không chỉ bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, lại còn là một shipper giao đồ ăn không còn sống lâu nữa.



Giang Hoàn ôm gối đọc sách, nghe vậy gật gật đầu: "Ừa, cậu làm nghề này cũng cực ha?"



"Cũng không tồi, mùa hè có phí chống nắng, thỉnh thoảng sẽ gặp phải đơn hàng kỳ kỳ quái quái, còn có sinh viên nhờ tỏ tình cho bạn gái hộ." - Nhậm Xuyên miệng lưỡi lắt léo, bịa ra một đống chuyện: "Nhưng mà tôi cũng thích nhận đơn hàng như vậy nha, thành công đều sẽ có tiền boa, hơn nữa còn được năm sao khen ngợi."



Nhậm Xuyên nhìn về phía Giang Hoàn, hắn ở dưới ánh mặt trời phảng phất như là nhân vật bước ra từ trong tranh vẽ, đẹp đẽ đến chói mắt: "Cậu thì sao? Trước khi bị bệnh thì làm nghề gì?"



"Nhân viên quèn, làm ở văn phòng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420250/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.