Nhậm Xuyên tức đến đau gan, vốn đã uống quá nhiều rượu rồi, sau đó khí huyết còn sôi trào một trận, càng thêm choáng đầu.
Anh nhốt Juliet vào lồng chim, chất vấn: "Nói, tại sao bỏ nhà đi!"
Juliet chẳng thèm liếc mắt chim nhìn anh một cái, kiêu ngạo nghiêng đầu sang một bên.
Nhậm Xuyên càng tức giận: "Nói! Không phải vừa rồi còn vui vẻ như vậy sao!"
Juliet không nói là không nói.
Lòng Nhậm Xuyên có chút chua xót, quả nhiên chim lớn rồi không nghe lời nữa, Juliet thích đứa nào thì thôi đi, mẹ nó lại chính là con vẹt Giang Hoàn nuôi.
"Vẹt đuôi dài không đẹp." - Nhậm Xuyên nói lý với Juliet, "Bố tìm cho con một cô vợ đẹp hơn."
Juliet vỗ cánh, bắt đầu hát: "Hãy để tôi tự do bay, anh cứ nhẹ nhàng mà say-"
Nhậm Xuyên bật điện thoại, cho Juliet xem ảnh mấy con vẹt: "Thế giới phồn hoa rộng lớn như vậy, con quyết định thế là thiệt thòi, bố mua cho con tam cung lục viện!"
Giọng của Juliet càng lớn hơn: "Thế giới u tối quá, chỉ có em thật xinh đẹp-"
Nói lý thông não không được, Nhậm Xuyên bắt đầu cảm hóa bằng tình cảm: "Bố một tay đút ăn một tay hót cứt cho con, con bỏ rơi bố như vậy sao?"
Juliet lúc này mới hiểu, gật đầu lia lịa, lời ca vô cùng phù hợp với tình huống hiện tại: "Ta tiễn ngươi đi, nơi ngàn dặm xa xôi-"
Nhậm Xuyên: "..."
Chim lớn rồi, bỏ nồi hầm là vừa!
Anh tức giận lăn qua lăn lại trên giường, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420135/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.