Nhưng chính vào lúc này, bỗng nhiên dưới chân mềm nhũn.
Giọng nói lạnh lùng tàn nhẫn của Vương Tuyết Mai từ sau lưng truyền đến.
“Mày nói đúng, quả thực những lời nói dối bịa đặt ra rất dễ bị phá vỡ, nhưng nếu như cái lời nói dối này tối nay lại trở thành sự thật thì sao?”
Cảnh Ninh không dám tin tưởng quay đầu lại nhìn bà ta.
“Có ý gì?”
Trần Vĩnh Đạt cười tủm tỉm nói: “Cô Cảnh, ly rượu vừa nãy uống ngon không? Cái đó chính là do tôi tự mình điều chế đó.”
Sắc mặt Cảnh Ninh thay đổi.
Một cảm giác buồn nôn mãnh liệt vọt lên đến cổ họng, cô cất bước chuẩn bị chạy, nhưng bị Vương Tuyết Mai gắt gao túm chặt cánh tay.
“Ngài Trần, cháu gái của tôi uống nhiều rồi, làm phiền cậu đỡ con bé lên phòng khách trên lầu nghỉ ngơi một lát, có được không?”
Trần Vĩnh Đạt kích động xoa xoa tay: “Đương nhiên là được.”
Cảnh Ninh gắt gao nhìn gã chằm chằm, hốc mắt tràn đầy phẫn nộ.
Trong cơ thể có một dòng nước ấm xa lạ đánh ập đến, sự tê dại khác thường muốn lan ra khắp toàn thân.
Tay Trần Vĩnh Đạt khoác lên trên đầu vai của cô, cô lập tức kinh sợ mở to hai mắt nhìn, muốn mở miệng kêu cứu, nhưng mà trong cổ họng lại không phát ra một chút âm thanh nào.
Vương Tuyết Mai bỏ thuốc mất tiếng cho cô.
Độc phụ này!
Trần Vĩnh Đạt ôm cô vào trong lòng ngực của mình, ghé vào bên tai cô nhỏ giọng nói: “Cảnh Ninh, tôi khuyên cô đừng tốn sức lực nữa, thuốc này không chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-sung-kieu-the-co-chut-ngot/1045048/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.