Bà cụ Úc lắc lắc đầu, vô cùng đau đớn. 
“Bé con Ninh, lúc trước mẹ cháu giao cháu cho bà, muốn bà chăm sóc cho cháu thật tốt. Nhưng từ sau khi chuyện kia xảy ra, cháu không nói một tiếng đã xuất ngoại, bà có làm thế nào cũng không tìm được cách liên hệ với cháu, chuyện này là do bà thất trách. Chỉ là bà không có nghĩ đến, vậy mà cháu đi trên con đường không đứng đắn như vậy! 
Cháu muốn cùng cái loại đàn ông như Trần Vĩnh Đạt ở bên nhau, không sao cả, cháu thành thật nói với bà! Cho dù bà không đồng ý, nhưng nếu như cháu cứ nhất định không phải cậu ta thì không gả, bà cũng đồng ý! 
Nếu như cái tên phế vật này muốn ức hiếp cháu, thế lực của nhà họ Úc của bà và nhà họ Quan cũng bày ra ở chỗ này, cậu ta còn không dám động vào cháu! Nhưng cháu lại gạt bà, truy hỏi hết lần này đến lần khác mà chết cũng không thừa nhận, cháu xem bà trở thành cái gì vậy? 
Bà vẫn còn là trưởng bối mà cháu tôn trọng nhất thân thiết nhất sao? Năm năm nay không có tin tức của cháu, ngày nào bà cũng lo lắng, chỉ sợ có lỗi với mẹ cháu, nhưng cháu thì sao? Cháu đền đáp bà như vậy sao?” 
Sắc mặt Cảnh Ninh trắng bệch. 
Mở miệng muốn giải thích. 
Nhưng Vương Tuyết Mai cắt ngang lời nói của cô, cười làm lành, nói: “Bà cụ, bà đừng tức giận. Chắc là con bé này sợ nói thật sẽ bị mắng. Nó ấy à, chính là như như vậy đó, tính tình hơi ngoan cố, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-sung-kieu-the-co-chut-ngot/1045047/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.