Đã có người bắt đầu nhỏ giọng bàn tán: “Đó là ai? Thật là đẹp!” 
“Không quen biết, đoán chắc là khách mà nhà họ Cảnh mời!” 
Năm năm trước lúc Cảnh Ninh rời khỏi nhà họ Cảnh, tuổi còn nhỏ, ngũ quan chưa thay đổi. Còn bởi vì hơn nửa thời gian đang đi học cho nên rất ít người từng gặp cô. 
Cho đến hôm nay cô xuất hiện lại, hoàn toàn không có ai nhận ra được. 
Nhưng người khác không nhận ra, Cảnh Tiểu Nhã lại nhận ra được. 
Lúc này, cô ta đang được một đám người vây vào giữa, khi nhìn thấy cô gái từ cửa đi tới, cũng không khỏi hơi hoảng hốt. 
Đó là Cảnh Ninh? 
Ở trong ấn tượng của cô ta, Cảnh Ninh luôn mặc đồ công sở già dặn, hoặc là mặc quần áo bình thường. 
Mặc dù sạch sẽ gọn gàng, nhưng cũng giản dị nhạt nhẽo, nhìn lâu sẽ luôn khiến người cảm thấy thiếu chút mùi vị phụ nữ. 
Hơn nữa cô cũng không thích trang điểm lắm, càng không thường xuyên làm tóc, mái tóc đen dài luôn là kiểu thẳng dài màu đen, già cỗi. 
Lối ăn mặc như vậy, nếu để trong đống phụ nữ giai cấp công nhân bình thường, có lẽ được xem như xuất sắc. 
Nhưng nếu đặt trong cô chủ cao quý mỗi ngày chú ý ăn mặc, đúng là quá tầm thường. 
Nhưng mà, chính là người tầm thường như vậy, hôm nay lại tựa như thiên sứ đi đến, làm người ta kinh ngạc. 
Cô ta không khỏi hung hăng siết chặt tay. 
Các cô gái vây bên cạnh tò mò hỏi cô ta: “Tiểu Nhã, cô ấy là ai? Ngoại hình thật đẹp, cũng là khách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-sung-kieu-the-co-chut-ngot/1045043/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.