Califonia vào thời điểm mười giờ sáng, đường sá vắng tanh, người đi lại thưa thớt, ánh sáng xám bạc, bầu trời mịt mù trong màu tuyết tinh khôi.
Những hạt tuyết bay bay trong làn gió lạnh phất vào tấm kính trong suốt đọng lại bên khe cửa, thi thoảng tinh nghịch đùa giỡn, lởn vởn.
Ánh mắt kẻ mụ mị cứ lăn tăn đếm từng hạt tuyết rơi, đếm để che lấp đi suy nghĩ, kìm nén sự khó chịu ủ kín trong nỗi lòng.
Cung đường phủ trắng xóa khiến chiếc xe không thể nào chạy nhanh hơn, thi thoảng còn bị ngắt quãng bởi những bông tuyết dày đặc, mặt đường lún sâu hình dạng lốp xe, tưởng chừng như đang bước đi trong mộng, chậm, thật sự rất chậm.
Thi thoảng lại nghe tiếng thở dài của đối phương, mỗi lúc một lớn, mỗi lúc một nặng nề hơn, đôi bàn tay họ vẫn nắm chặt lấy nhau, nhưng chẳng hiểu sao trái tim thì nguội lạnh trong thổn thức, có lẽ càng tới thời điểm biết rõ mọi thứ thì càng nhiều suy nghĩ dồn nén lên họ, khiến cho cơ thể họ lạnh lẽo theo những cơn mưa tuyết buổi sáng ấy.
Sảnh khách sạn Z sang trọng, một người đàn ông cao lớn chờ đợi sẵn, ông ấy mặc set đồ thể thao đơn giản, điệu bộ không có gì là gấp gáp nhưng vẻ mặt có chút tâm tư, đôi lông mày thi thoảng lại nhướn lên vì cơn gió lạnh.
Người đàn ông đó quả thực phong lưu, tuấn tú, khí chất có thừa chẳng trách lại lọt vào mắt mẹ. Có lẽ thời còn trẻ cũng thuộc dạng thiên tài hiếm gặp, nếu không cũng là tài tử hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871549/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.