Đôi bàn tay Lục Triết Tiêu dần buông lỏng, Cố Y Lạc ngước mắt lên nhìn vẻ mặt lạnh mà như không lạnh của anh, chợt mỉm cười. Cô thật sự không ngờ người đàn ông lần đầu gặp cứ ngỡ sẽ phải nghiêm túc lắm cơ, ai dè yêu vào cũng vậy.
Đúng thật không nên xem thường sức mạnh tình yêu.
“Anh không định quay về làm việc sao?”
“Muốn ở cùng em thêm một chút nữa.”
“Nhưng mà em ở trong này lâu sẽ bị người khác nghi ngờ.”
“Không sao, họ chỉ nghĩ anh đang mắng em vì ban nãy trong cuộc họp lỗi của em thực sự rất lớn.”
Có tiếng gõ cửa, cánh cửa mở toang, một luồng sáng giọi vào, Cố Y Lạc hốt hoảng xoay người một vố va phải bàn đau đớn, mặt nhăn mày nhó nhưng vẫn cắn răng chịu đựng, ra hiệu Lục Triết Tiêu đừng đến gần.
Anh dừng bước, miệng bật cười thành tiếng.
Cô gái kia cũng vừa lúc bước vào, kinh ngạc khi nhìn thấy người đứng trước mặt mình là Lục Triết Tiêu, theo lí trí mách bảo cô ta cúi sấp đầu, thân thể run lên khi đi lướt qua sắc lạnh toả ra từ cơ thể anh, cũng vì thế kéo theo giọng nói bối rối.
“Xin lỗi chủ tịch, tôi vào đưa tài liệu cho tổng giám đốc nên không biết anh ở đây.”
“Xong việc rồi thì ra ngoài đi.”
Cô gái đó một đường thẳng bước, không dám ngoái đầu, đến thở còn chậm hơn theo tỉ lệ nhịp tim.
Ai mà không biết chủ tịch Lục Thị- người đàn ông lạnh như băng tuyết vạn năm, chỉ cần một cái nhìn không vừa mắt anh ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871540/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.