“Buông ra… Buông tôi ra, các người muốn làm gì?”- Cố Hiểu Đồng gần như phát điên, không ngừng gào thét, chửi mắng.
Ông bà Cố vừa tới đã thấy cảnh con gái bị cưỡng chế đưa đi thì lòng đau như cắt, một mực cho rằng nguyên nhân gây nên mọi chuyện là Cố Y Lạc, chính vì cô xuất hiện mới khiến Cố Hiểu Đồng ghen tỵ, vì quá ghen tỵ mới làm nên nhiều chuyện như thế.
Đúng là cái suy luận chỉ có người thông minh mới nghĩ ra. . Googl? ?gay t?a?g # T?ùmT ??yệ?.v? #
Chiếc xe Audi dừng gấp ngay trước mặt Cố Y Lạc, cô còn chưa kịp nhìn xem đó là ai, bất chợt gánh một cú tát trời đánh vào mặt, làn da trắng nõn dần chuyển sắc hồng, in rõ năm ngón vân tay, cảm giác tê rần đau đớn.
Cổ họng cô nghẹn ứ, khoé mi ướt nhoè, lòng đau đớn, mặc dù họ gây nên nhiều tội ác như tận sâu trong thâm tâm Cố Y Lạc chưa bao giờ hận, vậy mà hôm nay ông ta một lần nữa hất lại cho cô câu nói: cô đúng là bị điên, có điên mới tin những kẻ đó sẽ thay đổi.
Chân đứng sững, gạt nhẹ giọt nước mắt đau đớn in trên vết thương, ngước đôi mắt u uất nhìn thẳng lên, giọng cô vừa oán hận, vừa đắng cay: “Tại sao? Tại sao ông đối xử với tôi như vậy? Ông có còn là con người hay không?”
Cố Thúc Tịnh không hề lung lay, ngay cả khi ông ta khiến cho khuôn mặt Cố Y Lạc gần như biến dạng, giọng ông ta cứng rắn: “Mày là đồ vong ơn phụ nghĩa, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871524/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.