Năm năm rồi Cố Y Lạc mới có thời gian ngồi thảnh thơi ngắm nhìn lên bầu trời, suy nghĩ nhiều chuyện đến như thế, trước đây lúc còn một mình, mọi chuyện đều đổ lên vai cô thật sự không có cơ hội thư giãn.
Cuộc sống không người thân, một mình bơ vơ nơi xứ lạ, khác biệt màu da, chủng tộc, lại không thành thạo ngoại ngữ cứ bước ra khỏi nhà lòng cô dấy lên vẻ non nớp lo sợ, như thể chú nai tơ sợ gặp phải hổ.
Nước Mỹ tuy sa hoa, lộng lẫy nhưng chế độ phân biệt chủng tộc vẫn còn tồn tại sâu sắc, nhất là giữa người da trắng và da màu; sống ở đó rồi cô mới biết họ có vẻ không có thiện cảm với người Trung Quốc đại lục.
Thời gian sau này kể từ khi gặp và quen được Ngô Quyến cùng Tô Nhã Ngọc, hai bọn họ đã thực sự giúp cô rất nhiều, không chỉ là những người bạn đồng hương cùng cảnh ngộ mà lâu dần trở thành anh chị em không máu mủ ruột rà, quấn quýt bên nhau.
Ngày Cố Y Lạc hạ sinh Bảo Bảo bên ngoài phòng chờ sinh hai người họ nóng như lửa đốt, sắc mặt trông có vẻ lo lắng và mong chờ hơn cả cô, họ tự nhận là cha mẹ đỡ đầu cho Bảo Bảo, cùng san sẻ tình thương cho cậu bé.
Mấy tháng gần tốt nghiệp trường cao đẳng nghệ thuật, Ngô Quyến và Tô Nhã Ngọc bay về nước trước cô, ánh mắt nhìn theo máy bay dần khuất trong đám mây mịt mờ, lòng cô trống trải, có chút gì đó hơi hụt hẫng, cô đơn.
Ngày trở về nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871518/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.