Nước vẫn chảy, hoa vẫn toả hưởng, ánh đèn vẫn sáng, anh vẫn ôm trọn hạnh phúc vào mình, hạnh phúc đang nằm trên tay, nhất định anh không bao giờ từ bỏ.
Ngừng xoay, anh nhẹ nhướng người hôn khẽ lên má cô, Bảo Bảo cũng theo sau đó.
Bị bất ngờ nhưng Cố Y Lạc sướng lòng, cười ngốc phát ra thành tiếng.
“Mau thả em xuống, tắt nước đã nào, còn không tắt sẽ ngập luôn đám hoa cỏ trong vườn luôn đó.”- Cố Y Lạc thúc giục.
Xách thêm túi đồ vào trong nhà, Cố Y Lạc trố mắt nhìn, há hốc miệng hỏi: “Anh Lục anh khiêng cả siêu thị về đây luôn sao? Mua gì mà nhiều thế hả?”
Lục Triết Tiêu nhếch môi cười khẽ: “Vốn định để mua chuộc em nhưng mà chậm chân, em lại vừa đồng ý làm bạn gái anh mất rồi.”
Hơi nhớn mày, Cố Y Lạc ngạc nhiên, sốc đứng: “Anh…Dám dụ dỗ em sao?”
Cố tình vơ hết đống đồ ăn về phía mình, Lục Triết Tiêu chọc đùa: “Vậy giờ anh không cần dùng đồ ăn mua chuộc nữa có phải nên đem trả lại không? Để vậy lãng phí quá.”
Cướp lại ngay lập tức, Cố Y Lạc nheo mày: “Em nói cho anh biết, anh không có cơ hội lật mặt nữa đâu. Anh đã là bạn trai em rồi.”
Hơi nheo mày lại, Lục Triết Tiêu cố ý hỏi thêm: “Em nói sao cơ?”
Không khống chế lại cảm xúc, Cố Y Lạc thét lên: “Em nói là anh đã là bạn trai của em rồi.”
Không đúng, cảm giác như cô đang bị gài, nhưng lúc nhận ra thì đã trót lọt.
“Anh dám gài em sao?”
Tỏ ý vô tội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871516/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.