Bà Lục vừa hưởng thụ vừa mỉm cười nói: “Tuyết Sương, cháu không cần phải khách sáo với cô như thế đâu? Có chuyện gì cháu cứ nói đi.”
Diễn giọng nhẹ nhàng, tinh tế, Chu Tuyết Sương tỏ ra hơi ái ngại đáp: “Thật ra cháu thích anh Tiêu, nhưng cháu sợ cô chú sẽ không đồng ý, cho nên cháu muốn hỏi ý kiến cô trước.”
Trình An Lệ có vẻ hơi ngỡ ngàng, trợn tròn mắt thốt lên: “Thế thì tốt quá rồi. Cô lại thấy hai đứa rất hợp nhau.”
Chất giọng giả trân của cô ta vẫn không hề thay đổi: “Nhưng mà cháu sợ anh ấy sẽ không đồng ý.”
Không che giấu được cảm xúc, vốn cứ nghĩ rằng Chu Tuyết Sương cũng có cùng suy nghĩ với Lục Triết Tiêu chỉ xem nhau là anh em nên bà cũng không đả động tới.
Thật không ngờ Chu Tuyết Sương thật sự thích Lục Triết Tiêu, như thế bà ta có thể thuận nước đẩy thuyền, chỉ chờ ngày thuyền cập bến.
Dù sao cũng có chút tình cảm đó làm nền móng, không sợ không xây được nhà.
Bà ta cười lớn trả lời: “Không sao, cô với chú trước đây cũng đâu yêu đương gì chẳng phải cưới nhau về cuối cùng vẫn hạnh phúc, còn sinh ra được hai đứa con trai khôi ngô tài giỏi đó sao? Cháu cứ tích cực tấn công nó, cô sẽ hậu thuẫn cho.”
Tỏ ý ngại ngùng, Chu Tuyết Sương cười nhẹ: “Vâng, cháu nghe được những lời này của cô thì có thể yên tâm rồi.”
“Đứa trẻ ngốc.”- Trình An Lệ cười ngọt xớt.
Quay về Lục gia, Chu Tuyết Sương được mời ở lại dùng bữa, tiện thể Trình An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871501/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.