Tại một phòng kín ở căn cứ của Tôn Mặc Thiên. Người phụ nữ có khuân mặt giống hệt Hàn Bách đang nằm chật vật dưới chân Tôn Mặc Thiên. Trên người có rất nhiều vết thương do bị tra tấn, quần áo sớm đã không còn được nguyên vẹn.
"Có vẻ như ngày trước quyết định tha cho cô là sai lầm của tôi nhỉ?" Tôn Mặc Thiên dùng nửa con mắt nhìn thân hình trước mặt. Người phụ nữ này không ai khác lại chính là Hồ Nhã Tịnh phẫu thuật thành.
"Thiên...em sai rồi...cầu xin anh...tha cho em lần này thôi..." Hồ Nhã Tịnh nước mắt lưng tròng xin tha.
"Hàn Bách ở đâu?!" Tôn Mặc Thiên không trả lời mà trực tiếp tra hỏi. Anh biết Hàn Bách là bị Vân Liên giữ. Nhưng địa chỉ nhà đó anh lại không có, dù đã phái người đi tìm kiếm nhưng vẫn không có tung tích gì. Điều anh lo lắng nhất lại xảy ra một lần nữa.....
"Những gì biết em đã nói rồi...còn lại em không biết gì nữa cả..."
"Không biết?" Thần sắc Tôn Mặc Thiên trầm xuống khiến Hồ Nhã Tịnh run rẩy không thôi. Người đàn ông này bình thường lịch lãm bao nhiêu thì bây giờ lạnh lùng gấp đôi.
"Giao cô ta lại cho hai người, đừng làm tôi thất vọng" Tôn Mặc Thiên nói với Minh Triết và Cao Lãng bên cạnh rồi xoay người đi ra ngoài.
"Tìm! Lật tung thành phố cũng phải tìm cho ra cô ấy!" Tôn Mặc Thiên nhận được tin báo của thuộc hạ, vẫn là câu nói anh đã nghe tới nổi điên: 'Tôn tổng, không thấy thiếu phu nhân đâu!'
Cao Lãng và Minh Triết đưa mắt nhìn nhau, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997723/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.