Xe dừng trước cửa, mở ra là gương mặt ngái ngủ không kém phần đẹp trai của Minh Triết. Diệp Tử Kì vì kêu nhiều quá Cao Lãng chịu không được đã đánh ngất cô.
"Muộn vậy mấy người tới đây làm gì?"
"Tặng quà cho chú!" Cao Lãng tà mị cười.
"Quà?"
"Triết, cậu giúp tôi chăm sóc Tử Kì nhé, con bé say mèm rồi" Tề Y Nhi đỡ lấy Diệp Tử Kì nói.
"Sao mấy người không đi mà chăm sóc, đem tới cho tôi làm gì, về đi không chăm!" Minh Triết xụ mặt xuống định đóng cửa.
"Khoan đã, người anh em không thể thấy chết mà không cứu đúng chứ?" Cao Lãng vội ngăn lại. Đêm nay anh và Y Nhi còn có việc 'bận'.
"Liên quan quái gì tới chết hay không?"
"Đêm nay chúng tôi bận cả rồi, có mỗi cậu đang rảnh vậy đành nhờ cậu rồi!" Cao Lãng nói xong sợ Minh Triết từ chối, nên nháy mắt với Tề Y Nhi đem Diệp Tử Kì nhét vào tay Minh Triết rồi hai người lập tức quay người rời t, trước khi đi còn không quên nói: "Trăm sự nhờ cậu nhé!"
"Đây là quà miễn phí đó nhé!" Cao Lãng nói.
"Như vậy liệu ổn chứ anh?" Tề Y Nhi hỏi Cao Lãng.
"Yên tâm đi, tên đó lí trí lắm, chắc chắn sẽ không có chuyện gì sảy ra với họ đâu" Cao Lãng cười nhẹ, nếu không chứng kiến chắc anh cũng không biết khả năng kiềm chế của tên Minh Triết vô cùng lớn, nhưng so với con người cấm dục Tôn Mặc Thiên vẫn kém xa.
"Em lo cho Tử Kì, nhỡ con bé giận chúng ta"
"Giận thì làm hoà thôi" Cao Lãng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997690/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.