“Cố Thiên Tầm, hãy cho anh một cơ hội để chuộc lỗi! Em đừng qua lại với Mộ Dạ Bạch nữa, đừng bị anh ta đưa vào tròng, anh ta đối với em không...”
“Được rồi, tôi biết rồi.” Cố Thiên Tầm ngắt lời anh ta, cô nghe rõ thấy giọng nói của mình đang run lên, mệt mỏi, đau đớn. “Tôi hiểu anh định nói gì.”
Đã nói đến vậy rồi, Cảnh Nam Kiêu cũng không nói thêm được gì nữa. Anh ta mở cửa xe, ngồi vào ghế lái, khởi động xong hạ cửa kính xuống, thò đầu ra: “Em cẩn thận chân đó, đừng để bị thương nữa.”
Cố Thiên Tầm chỉ khẽ gật đầu, nhìn chiếc xe đó dần biến mất trong màn đêm. Lúc đang định quay đo ánh mắt cô bất chợt nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc đang đỗ ở góc.
Cô giật mình.
Chiếc xe đó đang đỗ phía đối diện.
Chiếc Maybach màu đen đã âm thầm ở đó từ bao giờ. Vừa nãy cô mải giằng co với Cảnh Nam Kiêu nên căn bản không hề để ý đến phía bên đó....
Trong màn đêm thật ra cũng không nhìn rõ được gì, nhưng cô cảm giác hướng đó đang đó ánh mắt nhìn về phía mình khiến cô run rẩy, tim thắt lại...
Anh ta đã ở đó bao lâu rồi? Vừa nãy Cảnh Nam Kiêu ôm cô xuống xe, hôn lên trán cô, có phải anh đã thấy hết rồi không?
Trong lòng bỗng có cảm giác hoảng sợ.
Sợ anh hiểu lầm.
Nhưng ngay sau đó cô bỗng chua xót cười bản thân.
Tại sao lại phải sợ hiểu lầm chứ?
Cảnh Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251585/chuong-97-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.