“Cố Thiên Tầm, cô đứng lại cho tôi!” một giọng nói hằn học vang lên giữa những lời xì xầm bàn tán.
Cô đứng khựng lại.
Tất cả mọi người đều nghển cổ tò mò xem chuyện gì sắp xảy ra.
Tần Tư Lam hất xoẹt chiếc khăn voan phủ trên đầu xuống mặc kệ mái tóc đã được búi chải gọn gàng bị rối tung lên, đùng đùng bước xuống khán đài, đằng đằng sát khí đi về phía Cố Thiên Tầm.
Cảnh Nam Kiêu vội vàng chặn cô ta lại: “Tư Lam, em định làm gì?”
“Anh bỏ em ra!” Mắt Tần Tư Lam lúc này đã đỏ ngầu, tâm trạng vô cùng kích động, không màng đến những cặp mắt đang đổ dồn về mình từ mọi khách khứa. Cô ta dùng sức giằng tay ra.
Những việc nhà họ Mộ làm ngày hôm nay đã đủ khiến cô ta mất mặt rồi. Giờ đây lại không ngờ rằng còn có thể xảy ra tình huống khiến cô ta thảm hại hơn cả việc bị người nhà họ Mộ hắt hủi.
Thậm chí là còn thảm hại hơn gấp trăm nghìn lần!
“Cô ấy hoàn toàn không có lỗi gì cả, có chuyện gì em cứ trút giận lên người anh đây này.” Cảnh Nam Kiêu bất giác nhìn về hướng Cố Thiên Tầm đang ở cách mình không xa, anh chen lên trước chắn giữa cô và Tần Tư Lam.
“Vô tội? Anh vì cô ta mà sỉ nhục tôi trước mặt bao nhiêu người như vậy mà anh còn bảo vô tội được à?” Tần Tư Lam giận run lên, nước mắt lã chã rơi xuống.
Ánh mắt thù hằn của cô ta xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251426/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.