Tần Tư Lam đứng ngồi không yên.
Sau khi bị Mộ Dạ Bạch đuổi khỏi khách sạn, cô ta không còn nơi trú ngụ nào khác, chỉ đành cầu xin Hoắc Thanh Uyển cho cô ta ở nhờ nhà.
“Hạ Vân Thường có khi nào sẽ tỉnh lại không? Cô chắc là bà ta sẽ không tỉnh lại chứ?” Trước khi Hoắc Thanh Uyển đến bệnh viện trực ban, Tần Tư Lam vẫn bám lấy cô ta hỏi lại lần nữa.
Hoắc Thanh Uyển đang trang điểm, có phần bực mình lườm cô ta một cái: “Cô muốn tôi trả lời cô bao nhiêu lần nữa hả? Bác sỹ trưởng khoa đã nói rồi, muốn tỉnh lại trừ khi có kỳ tích xảy ra. Sinh mạng con người chứ có phải trò đùa đâu, làm quái gì có nhiều kỳ tích đến thế! Cô đã hiểu chưa?”
Nghe Hoắc Thanh Uyển bảo đảm như vậy, Tần Tư Lam mới yên tâm hơn được một chút, nhưng trong lòng cô ta vẫn sốt ruột, bất an.
“Bây giờ Cố Vân La đã được thả rồi, không biết có lật lại vụ án không...” Cô ta lại lẩm bẩm làu bàu.
Hoắc Thanh Uyển hắng giọng một cái. “Bộ dạng này của cô chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này. Theo tôi thấy, cho dù Cố Vân La không khai cô ra thì cô sớm muộn gì cũng tự mình lòi đuôi ra mà thôi! Được rồi, tôi phải đi làm đây.Cập nhật nhanh nhất tại website: www.rosenovel.com”
Cô ta đặt đồ trang điểm xuống, nhấc túi xách lên, định đi ra. Tần Tư Lam giơ tay kéo cô ta lại. “Cô nhất định không được bán đứng tôi.”
Hoắc Thanh Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251355/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.