Anh cười nhạt. “Giờ không phải bắt cá hai tay nữa rồi? Dương Nguyệt, tình cảm của cô bây giờ là với mỗi người một kiểu khác nhau.”
Cô bị những lời giễu cợt đó đả kích đến mức nổi giận xù lông lên đáp lại. “Tình cảm của tôi với mỗi người một kiểu khác nhau thì liên quan gì đến anh. Anh và ảnh hậu đã công khai ở bên nhau rồi giờ còn tách cô ta ra để tìm tôi, giờ không phải anh cũng đang bắt cá hai tay đó sao? Anh có tư cách gì mà nói tôi?”
Đôi môi cô mím chặt, nói một tràng dài.
Thần sắc bừng bừng như muốn phát tiết hết ra ngoài ngọn lửa đang rừng rực cháy trong lòng.
Cô đang tức giận gì chứ? Cô không rõ hay không muốn làm rõ, hoặc sợ biết rõ rồi...
Lý Vũ Sâm áp sát cô vào tường, ánh mắt anh phát ra tia nhìn lạnh lẽo. “Em hy vọng tôi đi tìm cô ta chứ không đến tìm em?”
Anh trầm giọng hỏi.
Mặt ghé sát lại, hơi thở nồng ấm phả lên mặt cô. Cô thở gấp, có phần sợ hãi khoảng cách gần như thế này.
Đôi mắt cô nhìn ra chỗ khác, không dám đối diện với anh. Nhưng không nhịn được, cuối cùng khẽ ngước lên, nhìn trộm anh một cái, phát hiện ra anh đang nhìn mình.
Cô hoảng hốt, trong lòng rối bời.
“Anh... anh tránh ra!” Cô đẩy anh ra.
Nhưng lại bị anh đưa tay ra túm lấy hai tay, giơ lên trên đầu.
Cô trợn tròn mắt, cằm bị anh dùng bàn tay còn lại nắm lấy. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251251/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.