“Còn dám vào nhà nghỉ thuê phòng với nó! Nguyệt Nguyệt, em giỏi thật đấy!”
Anh nghiến răng nói.
Dương Nguyệt biết chắc chắn anh hiểu lầm mình, cô cũng chẳng buồn giải thích nữa, chỉ yếu ớt công kích. “Nếu nói giỏi thì ai có thể giỏi bằng anh?”
Lý Vũ Sâm nhướn mày: “Là sao?”
“Chuyện anh với ảnh hậu cả nước này còn ai không biết chứ. Còn 32 tiếng đồng hồ nữa...”
Nói đến cuối, cô ngừng bặt, quay đầu nhìn anh.
Ánh mắt anh sâu lắng, nhìn vào mắt cô, nói đầy ẩn ý. “32 tiếng đồng hồ, em nhớ rõ thật đấy.”
“Đương nhiên, bạn bè em đều đang bàn tán chuyện này. Bọn họ nói, anh và Lạc Li là...”
“Là gì?” Bàn tay đặt lên eo cô khẽ xoa nhẹ, hơi thở nồng ấm phả lên mặt cô.
Cô ngừng một lúc, nín thở.
“Là... bấn quá không chịu được.”
Anh hừm một tiếng, dừng động tác lại, cúi đầu nhìn cô chằm chằm, ánh mắt nghiêm nghị. “Vậy còn em và Bùi Cẩm Xuyên thì sao? Lẽ nào không phải?”
“Hai bọn em sao giống hai người chứ? ” Dương Nguyệt cao giọng, cô nói chắc nịch. “Em và Cẩm Xuyên không hề giống như anh và Lạc Li!”
“Không giống ở điểm nào? Rõ ràng là hai người đã như vậy!” Anh định tội cô.
“Không có!” Cô phản bác, trong lúc gấp gáp đã giải thích luôn. “Cẩm Xuyên đâu có xấu xa như anh.”
Lý Vũ Sâm cau mày ngẫm nghĩ, sau đó như chợt hiểu ra, nét cau có vừa nãy trên mặt dần dãn ra.
“Vậy là đêm đó, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251250/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.