Lúc này mới chú ý đến bộ quần áo trên người Dương Nguyệt là một bộ đồ hoàn toàn mới.
Mẫu mới ra của Chanel.
Cô đã từng nhìn thấy nó trên tạp chí.
Gia cảnh nhà Dương Nguyệt thế nào Hướng Nam hiểu rõ hơn ai hết.
Đừng nói cô căn bản không nỡ tiêu tiền như vậy, mà cho dù nỡ thì cô cũng không có nhiều tiền như thế để mà tiêu.
Dương Nguyệt áp điện thoại lên tai.
Hướng Nam bất giác nghiêng người về phía cô hơn một chút, dỏng tai lên nghe ngóng.
Dương Nguyệt biết điều đó.
Nhưng cô không thèm để ý. Cứ để cho cô ta nghe.
“Em đang nghỉ sao?” Lý Vũ Sâm hỏi.
“Không, em đang trên xe.”
“Đi đâu vậy? Sao không để anh đến đón em?”
“Anh không làm việc sao?” Dương Nguyệt khẽ quay đầu sang, nhìn Hướng Nam một cái.
Hướng Nam giật mình, ngại ngùng liếc đi chỗ khác, giả bộ ngó ra ngoài cửa sổ. Dương Nguyệt lúc này mới nói. “Em đi gặp Cẩm Xuyên.”
“Bây giờ?” Lý Vũ Sâm có hơi lo lắng. “Có cần anh đến cùng không?”
“Không cần đâu.” giọng Dương Nguyệt trầm xuống một chút, cô cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của Hướng Nam đang nhìn mình, cô nói. “Tình hình Cẩm Xuyên có vẻ không ổn, em đi xem thế nào. Nếu có chuyện gì em sẽ gọi cho anh.”
“Ừm.” Lý Vũ Sâm ngừng một lúc rồi nói thêm một câu. “Nguyệt Nguyệt, bất luận thế nào em cũng phải nhớ rằng còn có anh, hiểu không?”
Giọng anh nghiêm túc mà đầy chân thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251240/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.