Anh cầm lấy điện thoại, nhìn cô cười, khẽ hỏi: “Em đang chơi trò gì vậy?”
Cô rụt đầu lại, dựa vào tường. “Anh mau qua đây.”
“Em nóng lòng đến vậy sao?” Anh cười “đểu”, cố tình trêu chọc cô.
Cái con người này thật xấu xa!
Dương Nguyệt tắt điện thoại, khoảng chục giây sau, anh đã đến bên.
Anh không bước ngay đến trước mặt cô, chỉ dựa vào nơi góc tường, nhìn cô từ đầu đến chân. “Sao nào? Làm gì thần bí vậy chứ.”
“Này.” Dương Nguyệt đưa tay ra, chìa chiếc cặp lồng giữ nhiệt ra trước mặt anh.
Anh không nhận lấy, chỉ khẽ nhướn mày nhìn cô. “Cái gì vậy?”
“Cháo, tối anh đói thì lấy ra ăn nhé.”
“Em tự nấu sao?” Mắt Lý Vũ Sâm sáng lên.
“Ừm, ký túc xá không được dùng đồ điện, em lén nấu đó.” Bị bắt được kiểu gì cũng sẽ bị kỷ luật.
Mắt Lý Vũ Sâm thoáng qua một đợt sóng, anh đưa tay nhận lấy chiếc cặp lồng.
“Được rồi, anh cũng đã nhận đồ rồi, giờ quay về phòng đi. Em đi trước đây.” Dương Nguyệt nói.
Tự nhiên có chút quyến luyến không nỡ xa rời.
“Cứ vậy mà đi luôn sao?” Lý Vũ Sâm tỏ ra hơi bất mãn.
“Sao hả?” Dương Nguyệt bị anh kéo tay, không cho đi. Anh nheo mắt nhìn cô, khẽ chỉ vào má mình ra hiệu.
Dương Nguyệt hiểu ra.
Nhìn ánh mắt mong chờ của anh mà cảm thấy trong lòng thật ấm áp. Trái tim cô nơi lồng ngực cũng đập nhanh hơn.
Cô không cự tuyệt mà khẽ nhón chân lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251226/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.