“Còn thức ăn chưa mua, đi thêm một lúc nữa nhé. Em con nói muốn ăn đùi gà, để mẹ đi mua cho nó một cái.”
Mẹ Dương Nguyệt không hề để ý thấy con gái có ý muốn giục về sớm.
Dương Nguyệt đi theo mẹ vài bước, tìm một lý do. “Ừm... mẹ, trưa nay con không ăn cơm nhà.”
“Không ăn cơm nhà thì con đi đâu ăn?”
“... Vừa nãy con nhận được điện thoại của bạn học, hẹn ăn trưa ạ.” Dương Nguyệt có hơi lúng túng, nắm chặt tay đẩy xe.
“Là Hướng Nam phải không. À mà nghỉ đông lâu như vậy sao không thấy con với con bé đấy cùng đi bao giờ?”
Nhắc đến Hướng Nam, tim cô lại thấy xót xa, nặng nề.
Trước đây cả hai từng thân thiết như vậy mà nay một chút liên lạc cũng không hề có.
Cô cũng lần đầu tiên hiểu được tình cảm giữa người với người hóa ra lại mong manh đến thế.
“Cậu ấy có lẽ đang bận. Không phải là đã hẹn con ăn cơm rồi sao?” Dương Nguyệt cũng chỉ nói theo ý mẹ.
“Vậy con đi đi, ra ngoài đi lại chút cũng tốt, cả ngày ở nhà mẹ cũng sợ con bức bối.”
Mẹ cô không nói gì nữa.
“Vậy con đi đây ạ!”
Dương Nguyệt chào mẹ rồi đi ra khỏi siêu thị.
Thị trấn chỉ có một khách sạn tốt nhất, Dương Nguyệt bèn đi xe bus đến.
Thị trấn này không lớn nên khả năng bắt gặp người quen cũng khá lớn. Hoặc cũng có thể do cô có tật giật mình, tóm lại là chạy đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251214/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.