“Chúng ta... chia tay đi.” Ba từ cuối cùng, cô hút sâu vào một hơi mới thốt ra được.
Tan vỡ... như bị gió cắt qua.
Vụn rơi trong không trung....
Hơi thở của Lý Vũ Sâm như ngưng tụ lại, hồi lâu sau anh mới lạnh lùng nói một câu. “Dương Nguyệt, đừng nói bậy nữa, ngủ một giấc tỉnh táo lại rồi hẵng nói chuyện với anh! Anh còn có việc, cúp máy đây.”
Trước giờ anh chưa từng hà khắc hay nói chuyện lạnh nhạt như vậy với cô.
Nhưng...
Mặc dù như vậy, anh vẫn luôn bao dung cô.
Bao dung hết mức...
“Lý Vũ Sâm!” Dương Nguyệt vội vàng gọi giật anh lại. Tay cô nắm chặt, móng tay găm vào thịt mà không hay.
Cô chỉ cảm thấy giờ phút này cả người đều đau đớn rã rời.
Lần đầu tiên cô biết hóa ra chia tay lại là một chuyện khiến mình đau khổ như vậy.
Lúc trước nói chia tay với Bùi Cẩm Xuyên, trong lòng cô phần nhiều là cảm giác có lỗi....
“Em không hề nói bậy, cũng không làm bừa... hôm nay những gì em nói, anh hãy nghe cho rõ...”
“Dương Nguyệt!” Lý Vũ Sâm gọi lớn.
“Anh đừng nói gì nữa, nghe em nói là được.”nước mắt tuôn như mưa, nhưng cô vẫn cố nén để giọng mình khỏi run lên.
Đầu dây bên kia, hơi thở của Lý Vũ Sâm đông cứng lạnh trầm đến mức khiến người ta khó thở.
Anh lãnh đạm lên tiếng: “Dương Nguyệt, anh nhắc nhở em một câu: em đã 18 tuổi rồi, trước khi nói gì đó thì tốt nhất hãy suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251198/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.