Dương Nguyệt xen vào trong dòng người. Mấy cô gái thân người linh hoạt, khí thế hừng hực, rất nhanh đã hòa vào trong đám người nhảy nhót.
Những cô gái học nghệ thuật chẳng cô nào là không xinh đẹp, không lâu sau bên cạnh họ đã lần lượt xuất hiện một đám sói lớn.
Nếu là trước đây, Dương Nguyệt có lẽ đã sớm lui đi rồi nhưng đêm nay có lẽ cô đã say thật. Biết rõ đám người đó không có ý gì tử tế nhưng vẫn lắc lư người theo điệu nhạc.
Cô mặc một chiếc váy ngắn thêu hình bướm, lắc lư thân người một cái là vạt váy bay lên, nhìn cả người cô giống như một chú bướm vậy, sinh động và tràn đầy sức sống.
Ánh mắt Lý Vũ Sâm xuyên qua dòng người, chiếu thẳng vào cô.
Nhìn thấy một gã đàn ông áp người về phía cô, có ý như thể muốn sàm sỡ mà cô hoàn toàn không có vẻ gì là muốn tránh đi, sắc mặt anh càng trở nên cứng đờ lạnh toát.
Ly rượu trong tay suýt nữa bị anh bóp vụn.
“Vũ Sâm, em hơi say rồi.”
Diệu Vi uống vào không ít, hơi say say, thân người ngả vào lòng Lý Vũ Sâm.
Lý Vũ Sâm đưa cánh tay ra đỡ lấy cô. “Anh bảo người đưa em về.”
Diệu Vi xoay người lại, hai tay ôm lấy cổ anh, đôi mắt nhìn anh hơi mơ màng. “Em không muốn rời xa anh... thật sự, em muốn bên anh thêm một lúc nữa, được bao lâu hay bấy lâu...”
Trong lòng Lý Vũ Sâm có chút phiền loạn.
Không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251183/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.