Máu nóng dồn xuống nơi nhạy cảm nhất ở thân dưới của anh, anh mới nhích ra khỏi môi cô một chít, đôi mắt hút hồn nhìn chặt vào cô nóng bỏng như muốn hòa vào làm một cùng cô.
Cô như chưa thấy đủ, lại áp môi lên môi anh.
Cô đã quá nhớ anh...
Thật sự rất nhớ...
Cho dù là trong giấc mộng, có thể khiến lòng cô có được chút an ủi cũng tốt.
Nhưng Lý Vũ Sâm lại không hề muốn cô thấy đủ, ngón tay cái của anh từ từ xoa trên má cô, khàn khàn lên tiếng: “Gọi tên anh đi... Nguyệt Nguyệt, ngoan ngoãn gọi anh rồi chúng ta tiếp tục...”
Lời nói của anh ẩn chứa sự dụ hoặc khiến người ta rung động.
Dương Nguyệt cảm giác cả trái tim và cơ thể mình đều ngứa ngáy, ngứa ngáy một cách kỳ lạ. Đó là sự chấn động trong máu...
Tên anh –ba từ đó sớm đã khiến cô khắc cốt ghi tâm.
Cô mềm mại nói: “Lý Vũ Sâm...”
Lý Vũ Sâm đã thấy thỏa mãn, ít nhất giờ phút này cô nhóc chưa quên anh hoặc nhận nhầm anh là bất cứ ai khác.
Tất cả sự nồng nhiệt, dựa dẫm, chủ động của cô lúc này... toàn bộ đều là dành cho anh.
Anh nâng mặt cô lên, hôn cô một lần nữa. Bàn tay ấm nóng của anh lướt theo cổ áo cô lần xuống dưới, ôm lấy một bên ngực cô nắn bóp.
Cô kêu lên một tiếng, bàn tay theo bản năng thò vào trong áo anh, sờ soạng.
Lý Vũ Sâm lập tức giữ tay cô lại. Anh nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251182/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.