Nguyệt Độc Thất nghe xong tự động cảm thấy gượng sắp chín cả mặt. Cô lúng túng, nói cũng không rõ được thành câu: 
“Anh.. anh đang nói gì vậy chứ! Hô.. hôn cái gì mới được?” 
Hạc Cảnh Thần cảm thấy khung cảnh này rất đỗi buồn cười. Hắn nhẹ giọng: “Ừ, em muốn hôn ở đâu cũng được.” 
Nguyệt Độc Thất không biết là từ khi nào mà Hạc Cảnh Thần lại biết nói mấy lời khiêu gợi này. Chẳng phải con người hắn hoàn toàn khô khan, nhàm chán à? 
“Anh! Anh..! Biến thái quá đấy!” Cô vẫn còn ấp úng, cảm thấy tướng ngồi này rồi cả giọng điệu này cũng quá là kích thích con người ta. 
Một trái tim nhỏ bé dễ vỡ như Nguyệt Độc Thất làm sao chịu nổi? Còn cả cái gương mặt đang nhìn chằm chằm vào cô kia nữa! Đồ độc ác, hắn ta thật sự không biết ngũ quan đó có tính sát thương rất cao à tên đẹp trai này! 
“Biến thái? Vậy ra thân mật với vợ cũng được gọi là biến thái?” Hạc Cảnh Thần nhếch mày, tỏ vẻ bất ngờ học hỏi. 
Nguyệt Độc Thất lại chứng nào tật này, giận quá hoá thẹn cô cãi không được, chỉ biết liên tục mắng mỏ hắn: “Đồ khùng! Anh đúng là đồ khùng mà!” 
“Hả? Tôi thật sự không hiểu, rõ ràng là em bảo tôi như vậy. Bảo tôi là biến thái.” Hắn hơi nghỉ, “Vậy em rốt cuộc có muốn biết tôi biến thái trông như thế nào không?” 
Vừa dứt lời, hắn vừa lấy tay nhẹ nhàng cởi từng cúc áo cô ra. Tay còn lại ôm chặt eo, không để cô thoát. 
Nguyệt Độc Thất bất ngờ không kịp tránh, lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lua-nguoi-phu-nhan-lam-sao-chay-thoat/203819/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.