Hạc Cảnh Thần không cho cô nói, liên tục dùng môi để đáp trả. Nụ hôn của hắn không dồn dập mà lại rất nhẹ nhàng gợi cảm. Hắn đưa lưỡi mình quấn vào lưỡi cô, không ngừng khuấy đảo vạn vật bên trong khuôn miệng xinh đẹp của cô. 
Sự ướt át bắt đầu lấp đầy vòm họng của cô, cảm thấy vừa kì lạ vừa cuốn hút. 
Hết chơi đùa với cô lưỡi bé xinh, hắn lại tiếp tục gặm mút chiếc môi mỏng mọng nước của Nguyệt Độc Thất. Song, hắn còn khiêu gợi cắn nhẹ khiến cô giật mình. 
Tuy đây cũng không phải lần đầu tiên cô bị hắn hôn nhưng mỗi lần đều có cảm giác như mới, không khiến cô cảm thấy trùng lập. 
Hắn chưa kịp hôn thêm, Nguyệt Độc Thất đã bất ngờ đẩy hắn ra. Cô giận đỏ cả mặt, quát: “Kĩ thuật hôn của anh không phải ngày một tệ đi, mà ngày càng đi lên. Nói! Anh lại luyện tập với ai?!” 
Tất nhiên mấy lời đó không phải thật tâm của Nguyệt Độc Thất. Cô chẳng quan tâm rốt cuộc hắn hôn ai, làm gì với những người khác. Chỉ là cô vẫn muốn cho mình một cơ hội để rút vé ly hôn. 
Hạc Cảnh Thần nhìn cô chăm chăm, gương mặt tuấn tú của hắn lấy một chút sắc thái cũng không có khiến cô nhất thời không biết hắn nghĩ gì. 
“Nguyệt Độc Thất em đúng là thiên tài. Ngay cả kĩ thuật hôn của tôi xuống hay lên em cũng biết.” 
Nguyệt Độc Thất nhất thời nảy sinh sự xấu hổ. Người đàn ông này nhất định là đang đánh trống lãng. Cô hé môi định nói điều gì đó nhưng chưa kịp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lua-nguoi-phu-nhan-lam-sao-chay-thoat/203818/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.