” Thật sự là một kẻ khiến người ta chán ghét! Rốt cuộc là anh ta muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn hậu tạ, muốn giảm tiền thuê nhà sao? Đường đường là Tổng giám đốc một công ty tư nhân lớn mà keo kiệt như thế, vậy dân chúng bình thường như mình muốn kiếm một ít tiền từ anh ta cũng không được sao! Đáng ghét!” Cô vừa lẩm bẩm, vừa cởi áo ngủ, thay vào quần bò, áo phông.
” Em thật nghĩ như vậy?” Tiếng Vu Hàn từ ngoài vọng vào.
” Nghĩ cái gì?” Lưu Dư đi ra từ phòng thay đồ, hỏi chị.
” Nghĩ anh ta vì báo đáp mà đến?” Sắc mặt Vu Hàn quái dị.
” Ai mà biết.” Cô xem thường.
” Nhưng tại sao anh ta không gặp chị hoặc chị Thiến, đòi nhìn thấy em? Mà lại muốn gặp mặt trực tiếp?” Vu Hàn hỏi nàng.
” Đương nhiên là vì em mới là chủ nhà nha.” Cô đương nhiên trả lời.
” Nhưng trên đường về nhà tối qua, trong cuộc trò chuyện, cũng thấy anh ta hình như không biết điều này.” Vu Hàn nói.
” Thật vậy?” Cô ngập ngừng.
” Mà nếu như anh ta biết toàn bộ mọi người trọ tại khu nhà chung cư này, anh ta làm chi lại qua tâm em có việc hay không?” Vu Hàn cố làm rõ điểm này.
Lưu Dư nhíu mày, lại nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, lộ ra biểu tình ‘Không biết’.
” Vậy sao sáng sớm ngày ra anh ta lại đến nhiễu giấc ngủ của người khác, có đại sự gì?” Cô khó chịu nói.
Vu Hàn nhịn không được khẽ thở dài một hơi, lại lắc đầu. Chẳng lẽ chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lau-hai-lau-2-tong-tai/120396/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.