” Leng keng! Leng keng!”
Lưu Dư đang mơ màng thì nghe tiếng chuông trước cửa kêu vang. Nhưng có lẽ là vì quá buồn ngủ, cô không có ý định đứng lên, mà sự thật là vẫn chưa đứng lên. Nghĩ có lẽ là đang nằm mơ, cô tiếp tục mơ màng, đến cả động tác ngước nhìn lên cũng không có.
” Cốc, cốc, cốc!”
Cô vẫn còn đang nằm mơ sao? Nhưng vì sao tiếng chuông lại thành tiếng gõ cửa?
Ồn ào quá! Cô hơi cựa mình, tìm một tư thế thoải mái hơn. Nhưng điều không hay ho là người kia lại gọi tên cô.
” Tiểu Dư, Tiểu Dư, tỉnh dậy chưa? Chị đã vào rồi đây này.”
” Chưa dậy, cũng đừng đi vào.” Lưu Dư bán mộng bán tỉnh đáp lại.
Vu Hàn đẩy nhẹ cửa mà vào, thấy Lưu Dư vẫn nhắm chặt hai mắt, nằm trên giường không nhúc nhích. Chị mỉm cười, đi đến bên giường lay cô.
” Tiểu Dư, tỉnh, tỉnh….. C ó người tìm.”
Lưu Dư‘thống khổ’ cố mở mắt, nhìn người đứng cạnh giường một lúc lâu, rồi mới hỏi:” Chị Vu Hàn, có việc sao?”
Cô vươn người, ngồi dậy. Đầu nghĩ có lẽ nên lập tức ngã lại trên giường mà tiếp tục ngủ.
” Có người tìm.”
” Nha.” Cô gật gù, su đó lập tức ngã xuống giường, nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Vu Hàn sửng sốt, nhịn không được cười, rồi lại lay mạnh người cô, lần này lại còn kéo mạnh tay hơn.
” Tiểu Dư, có người tìm.”
Lưu Dư mở mắt ra, mờ mịt nhìn chị. Mãi lúc sau mới có phản ứng.
” Có nhân tìm em? Ai nha?”
” Khương Khắc.”
Cô lại ngây người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lau-hai-lau-2-tong-tai/120395/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.