Chương trước
Chương sau
“Đây đâu có gọi là bắt nạt, đây gọi là thử rể!” Ông Mạch nghiêm túc nhấn mạnh.

Nghe tới đây, khoé môi Giản Tích Nhu giật giật.

Bây giờ cô mới biết còn khoản thử rể này đó!

Phong Thừa Trạch nghe ông Mạch nói vậy thì méo mặt. Hắn thực sự không ngờ ông ngoại lại thử hắn bằng cách thức như thế này.

“Ông à, thử rể như này thì cũng hơi…” Giản Tích Nhu nói với ông ngoại.

Cô thừa biết tên kia có dục vọng rất cao, bây giờ phải “ăn chay” vì cô có bé con mà còn phải ngủ riêng nữa thực sự không tưởng tượng nổi hắn sẽ khổ sở như thế nào.

Mạch Từ Khiêm suy nghĩ một hồi, liền lên tiếng.

“Ông chỉ đang lo ai đó không kiềm chế được liền bất chấp.”

Thực sự ông rất lo, lo tên kia không nhịn được mà đè cháu gái bảo bối của ông ra!

Nghe tới đây, mặt mày Phong Thừa Trạch méo xệch. Hoá ra trong mắt ông Mạch hắn lại là người như thế.

“Ông yên tâm, anh ấy không nỡ đâu.”

Nghe cô nói vậy, Phong Thừa Trạch gật đầu đồng tình.

Vợ bảo vệ hắn như vậy hắn đương nhiên là phải vui rồi, không vui sao được cơ chứ.

”Được rồi, tạm tin hai đứa. Nhưng, ông vẫn phải ở đây hai ngày quan sát tình hình.” Ông Mạch nói đến đây liền quay lưng rời đi.

Mạch Từ Khiêm vừa rời khỏi, hắn đã ôm cô vào lòng ánh mắt tràn đầy sự uỷ khuất.

“Vợ, ông bắt phải ngủ riêng thì anh biết phải làm sao?”

Giản Tích Nhu thấy hắn như này liền bật cười. Tên này từ lúc biết yêu liền trở nên rất dính người, rời cô nửa bước là không chịu được.



“Em biết anh sẽ không chịu ngoan ngoãn nghe lời đâu.” Giản Tích Nhu vừa nhìn hắn vừa nói.

Phong Thừa Trạch nghe vậy thì cười xấu xa, trực tiếp luồn tay vào bên trong áo cô.

“Vậy… em có sẵn lòng không?” Hắn vừa nói vừa cắn nhẹ vào vành tai nhạy cảm của cô.

Giản Tích Nhu thấy hắn bắt đầu có biểu hiện lộn xộn liền ngay lập tức đẩy hắn ra, lấy tay chỉ vào vùng bụng phẳng lỳ của mình.

“Anh… Phó Nghệ Giai đã nói rồi, ba tháng đầu không được quan hệ!” Cô vừa nói vừa nhìn hắn với ánh mắt đề phòng.

Bây giờ đối với cô bé con là quan trọng nhất, không gì có thể quan trọng hơn kể cả chồng tương lai!

Phong Thừa Trạch nghe vậy gương mặt cứng đờ. Trên mạng không phải nói phụ nữ có thai nhu cầu sinh lý rất cao sao? Tại sao vợ hắn lại không như thế?

“Được rồi, 3 tháng đầu anh sẽ không cho vào, đổi lại…” Hắn nói đến đây liền ngừng lại làm Giản Tích Nhu khó hiểu.

Đổi lại cái gì cơ? Tên này học đâu cái thói đang nói lại dừng vậy?

“Đổi lại làm sao?”

Phong Thừa Trạch cười xấu xa, bàn tay đưa đưa xuống vuốt nhẹ khu vườn bí mật của cô.

“Đổi lại, anh sẽ khiến em sung sướng bằng cách khác.”

Nghe đến đây, Giản Tích Nhu bỗng chốc rùng mình một cái.

Hắn nói vói giọng điệu nham hiểm như vậy, bảo cô làm sao mà không sợ cho được kia chứ.

“Sao em không nói gì vậy?” Hắn vừa nói vừa vuốt ve vùng bụng phẳng lỳ của cô.

Cục cưng của hắn đã được 5 tuần, sao mà vòng eo của vợ hắn vẫn thon thả như vậy được kia chứ?

Thật khiêu gợi mà!

Nghĩ đến đây, yết hầu của Phong Thừa Trạch lại lên xuống không ngừng.



Giản Tích Nhu thấy vậy theo phản xạ ngồi cách xa hắn hơn một chút. Biểu hiện này của hắn, chính là đang muốn làm tình!

“Anh, mau đi tắm nước lạnh đi.” Cô vừa nói vừa đẩy hắn lên phía phòng ngủ trên tầng.

Không cho hắn đi hạ hoả, sợ rằng hắn lại làm thật thì toi cô luôn.

“Sao? Em sợ anh thực sự đè em ra làm sao?” Phong Thừa Trạch nhếch mày trêu chọc cô.

Quả thật, bây giờ hắn có chút muốn đè cô xuống “ăn” ngay lập tức!

“Tính anh nói là làm, không sợ mới lạ đó.” Giản Tích Nhu vừa nói vừa khoanh tay trước ngực.

Gì chứ mấy chuyện như này cô tin chắc rằng hắn nói là sẽ làm liền, không đợi thêm chút nào nữa đâu.

“Không tin tưởng khả năng kiềm chế của anh vậy sao?” Hắn vừa nói vừa tiến sát lại gần phía cô đang đứng.

Bây giờ trong phòng chỉ còn hắn và cô, bây giờ hắn có làm gì quả thực ông ngoại cũng không thể nào biết được.

Phong Thừa Trạch cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Giản Tích Nhu, bàn tay to lớn của hắn giữ lấy cổ cô không cho cô có cơ hội trốn chạy khỏi nụ hôn của hắn.

Hắn hôn cuồng nhiệt cho tới khi cô đẩy hắn ra, hắn mới lưu luyến rời môi cô.

“Ở trong phòng mà em sợ gì chứ?” Phong Thừa Trạch vừa nói vừa đưa tay vuốt tóc cô ra sau tai, ánh mắt dịu dàng nhìn cô.

Giản Tích Nhu sau một hồi bị hắn hôn dồn dập, lúc này vẫn đang hít lấy hít để không khí.

“Trong phòng thì trong phòng, anh có cần nhất thiết phải gấp gáp như vậy không?”

Cô vừa nói vừa lườm hắn một cái. Hắn cứ hôn với cái đà này không sớm thì muộn cô cũng ngạt thở vì hôn mất.

“Thì gấp thật mà, nhịn hai tháng thì thiệt thòi cho anh quá. Hay là, nay mình làm chút gì đó kích thích đi?” Hắn vừa nói vừa đẩy cô xuống chiếc giường to lớn trong phòng.

“Hai đứa tính làm gì đó?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.