Thời gian trôi qua, cuối cũng cũng đến cái ngày tồi tệ ấy, cái ngày Lưu Y Tuyết phải kết hôn.
Lúc này mọi người đan bàn tán sôi nổi, vui mừng có, buồn bã có, tức giận có, căm thù có. Tất cả cảm xúc đều được mời đến buổi lễ kết hôn này.
Gia đình hai nhà gái trai đã đến đủ. Bên nhà trai có bà, bố, và mẹ Khải Minh Kiệt. Nhà gái đương nhiên có Lưu Xuân Thương, Lương Khả Man và Lưu Tiểu Linh.
Giữa không gian nhộn nhịp ấy, lại có một cô gái lặng lẽ đến lạ thường, hiện đang ở trong phòng trang điểm của cô dâu.
Lưu Y Tuyết ngồi trước gương, im lặng, mặc cho mấy thợ trang điểm làm việc.
"Này, cô nhìn Lưu tiểu thư đi." Một cô thợ trang điểm nhìn Lưu Y Tuyết.
Thợ trang điểm kia nhìn Lưu Y Tuyết, quan sát từ đầu đến chân, trả lời với vẻ mặt khó hiểu.
"Làm sao? Tôi không thấy gì lạ thường hết. Cô ấy chỉ đẹp nghêng nước nghêng thành thôi."
" Vấn đề là ở chỗ đấy. Cô ấy quá đẹp, tôi thấy chúng ta chẳng cần son phấn gì, mà cô ấy vẫn rất nổi bật."
"Cô nói tôi mới để ý, tôi ngắm cô ấy mãi chẳng thấy chỗ nào cần son phấn cả." Một thợ trang điểm khác lên tiếng.
"Rồi giờ sao? Không trang điểm nữa à?"
" Vẫn trang điểm chứ. Nhưng nhẹ nhẹ thôi. Cô ấy vẫn nổi bật lắm." Cô thợ đầu tiên trả lời.
"Vậy đánh chút phấn mắt và tô son môi nhạt là được, đeo thêm cho cô ấy đôi khuyên tai Thạch Anh nữa là xong." Cô thợ thứ ba nói.
"Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-phu-nhan-vo-tam/1720691/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.