Sóng điện thoại ở máy Kim Kỳ cứ chập chờn, làm địa vị Nhất Ngôn cài đặt trên đó khi dò tìm cũng không mấy khả quan. Anh càng lúc càng mất kiểm soát bản thân mình, không biết được rốt cuộc là ai đã làm ra chuyện này. Đầu óc trống rỗng, anh không thể tập trung lái xe mà đã tông thẳng vào đuôi của một chiếc xe khác trên đường. Cú tông mạnh làm anh bị ngã ngửa ra phía sau, đầu đau dữ dội. Nhưng dù như thế, anh vẫn xuống xe để đi bộ, còn gọi Trình Phi lái xe đến đón mình.
"Trình Phi! Tôi cần cậu giúp!"
Hai người ngồi trên xe, theo sóng tín hiệu chập chờn của định vị trên điện thoại Kim Kỳ mà bắt đầu tìm kiếm. Điện thoại anh bỗng reo lên, người gọi không ai khác chính là Triệu Mỹ Ngọc. Nhất Ngôn phát bực mà ngắt máy, nhưng cô ta lại gọi thêm lần nữa, không còn cách nào, anh chỉ có thể nghe máy xem cô ta định nói gì.
"Tôi đang bận. Không có chuyện gì thì đừng gọi tôi."
Nhất Ngôn vừa buông điện thoại xuống, định tắt máy thì đầu dây bên kia nghe thấy giọng của cô ta đang rất đắc ý.
"Nếu anh cúp máy, thì cả đời này nhất định anh sẽ không còn gặp lại cô ta nữa. Anh hiểu, em đang nói đến ai mà? Đúng chứ?"
Câu nói này đã làm trái tim anh thêm phần kích động. Bàn tay anh siết chặt lấy chiếc điện thoại, nghiến răng hỏi.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
"Kim Kỳ đang ở đâu?"
Triệu Mỹ Ngọc nhếch môi cười, đứng thản nhiên nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/360159/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.