Kim Kỳ cố chạy thục mạng để mong được thoát thân,đôi chân trần bị trầy xước bởi đạp lên những loại cỏ có gai trên đường. Cô vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn, trước mắt chỉ thấy cây với cỏ, lại vấp phải một rễ cây to mà ngã ra đất.
"A~"
Bụng của mình sao lại đau quá vậy?
Kim Kỳ gượng người dậy, nghe thấy tiếng bọn chúng đang ở gần thì sợ đến xanh xao mặt mũi, cứ phải chạy trước đã rồi tính. Nhưng bụng cô lại quặn lên từng cơn rất lạ khiến cô chạy rất nặng nhọc và khó khăn.
Mình bị đau ruột thừa sao? Tại sao... lại đau vào lúc này chứ?
Vì đang mặc chiếc váy màu đỏ sậm màu, nên cô nào hay biết rằng, máu đang từ phía đùi non của cô chảy dài xuống dưới mắt cá chân. Kim Kỳ càng chạy càng kiệt sức, cho đến khi chúng đã đuổi kịp tới, cũng là lúc coi vừa ra khỏi rừng và nhìn thấy một chiếc xe hơi đang chạy chậm lại. Cô với tay ra kêu cứu.
"Cứu tôi với! Làm ơn cứu tôi!"
Nhất Ngôn từ trong xe chạy ra, anh nhìn thấy cô tiều tụy như thế thì đau lòng không thôi.
"Kim Kỳ!"
Chạy đến chỗ cô rồi kịp đỡ cô vào lòng mình, cũng là lúc ông chủ kia và đàn em của ông ta chạy đến. Hai tên đàn em rút súng ra, Nhất Ngôn cũng lấy súng ra chìa thẳng vào phía ông chủ. Ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào ông ta, giây phút này đây anh chỉ muốn bóp còi kẻ đã hại cô ra nông nỗi này.
Dù cho có ngụy trang thế nào đi nữa,cha cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/360141/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.