🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kim Kỳ nghe xong thì tròn xoe mắt, cô hoang mang đủ điều không biết nên nói thế nào với Nhất Ngôn. Cúp máy xong, anh nhướn mày nhìn cô với ý muốn bảo cô về chỗ ngồi. Kim Kỳ lúc này ngoài im lặng và làm theo ra cô cũng không còn cách nào khác. Nhất Ngôn từ từ đứng dậy rồi tiến gần về phía cô, hình dáng cao lớn ấy dần dần thu hẹp khoảng cách rồi bất ngờ ngồi xuống ngay trước mắt. Anh ngước mắt lên nhìn cô, bảo.

"Đưa chân cho tôi xem!"

Cô ấp úng không thành tiếng, như thế này thì thật sự quá ngại rồi. Hai tay Kim Kỳ bám vào ghế cứng ngắt, còn chân thì không chịu đưa ra mà cứ giấu sau chân ghế. Nhất Ngôn cứ muốn nhìn xem chân cô thế nào, nhưng cứ bị ngáng đường không nhìn được làm anh cũng cạn lời. Anh lại ngước lên nhìn cô với ánh mắt cố gắng kiên nhẫn.

"Tôi bảo đưa tôi xem!"

Kim Kỳ khó xử, chỉ đành đưa cái chân đau của mình ra cho Nhất Ngôn xem. Bàn tay thon dài ấy từ từ chạm vào cổ chân cô làm nó mát lạnh, anh nhẹ nhàng tháo giày ra rồi xem xét rất tỉ mỉ. Cô nhìn đỉnh đầu của anh, một thứ cảm giác quen thuộc ngắn ngủi lại thoáng qua trong đầu.

Tại sao... càng nhìn lại càng thấy quên đến như vậy nhỉ? Cứ như mình và Lâm tổng đã gặp nhau từ lâu rồi, lại còn rất thân mật nữa.

Nhất Ngôn nhìn cổ chân sưng đỏ của Kim Kỳ, ánh mắt ấy nheo lại như đang nghĩ suy điều gì. Anh nói với cô.

"Chân bị trặc rồi!"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/277285/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.