Cuối cùng cũng tan làm, Nam Ngữ chào hỏi mấy đồng nghiệp rồi tức tốc chạy tới bệnh viện, trên đường đi còn mua bánh ngọt mà Gia Kỳ thích ăn nhất.
"Nam Ngữ, khoan đã."
Từ Khiêm từ đằng xa chạy tới, gọi cô. Đam Mỹ H Văn
"Anh Từ, có chuyện gì vậy?"
"Đừng gọi là anh Từ khách sáo thế, gọi tôi là Từ Khiêm đi."
Nam Ngữ lại khó xử, Từ Khiêm cười nói.
"Có lẽ là tôi hơi vội vàng quá rồi, tôi có thể mời cô đi ăn một bữa được không?"
"Từ Khiêm, hiện tại tôi đang vội..."
Cô tỏ ý muốn từ chối, Từ Khiêm vẫn mỉm cười từ tốn nói.
"Không sao, cô cho tôi số điện thoại của cô đi, khi nào rảnh chúng ta đi cũng được. Còn nhiều dịp mà."
Nam Ngữ suy nghĩ một chút, đằng nào anh ta cũng là đồng nghiệp cùng phòng với mình. Vì thế mà cô đồng ý cho số điện thoại.
"Cảm ơn."
Từ Khiêm đột nhiên nắm lấy bàn tay cô rồi đưa lên môi hôn nhẹ. Nam Ngữ bị bất ngờ bèn rụt tay lại, lúng túng nói
"Tôi xin phép đi trước."
Cô lên xe, lúc nhìn qua gương chiếu hậu còn thấy anh ta vẫn đứng nhìn mình, thực ra vẻ ngoài của Từ Khiêm cũng không tệ, tính cách hòa nhã, nhưng so với Mộ Hàn thì...
Á! Nam Ngữ, mày điên rồi! Sao đột nhiên lại đi so sánh anh ta với Mộ Hàn cơ chứ??
Không biết từ lúc nào mà tâm trí cô lại thỉnh thoảng nhớ đến anh ta...
Nam Ngữ gạt phăng cái suy nghĩ đó ra khỏi đầu, thậm chí khi đến bệnh viện nhìn thấy anh chơi cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-doc-sung-the-ba-xa-em-dung-hong-thoat/871758/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.