- A ! Nhẹ thôi bà ơi.
- Cháu nằm yên đi rồi ta bôi thuốc nhẹ. Làm sao mà trưởng làng lại biết tối qua cháu rời khỏi làng ?
- Cháu cũng không biết, may thay là hôm nay cháu hoàn thành nhiệm vụ của ông ta giao, không là cháu không còn nằm đây đâu. Cơ mà cây roi đó đáng sợ thật, ông ta lại còn may gai vào.
- Đó là hình phạt cho những người làm trái ý của ông ấy. Sau này cháu chú ý nhé.
- Vâng ạ.
- Để ta đi chuẩn bị bộ đồ khác cho cháu. Vết thương mới đè lên vết cũ, áo cũng rách cả rồi, toàn là máu. Ta không hiểu sao cháu lại chịu được như vậy, đường đường là tiểu thư.
- Cháu từ nhỏ đã bị thất lạc, ba nuôi của của cháu luôn đánh đập, hành hạ cháu và em cháu. Em còn nhỏ nên cháu luôn phải che chở em ấy, cũng hình thành sức chịu đựng rồi.
- Cháu nằm đây đi, ta đi lấy đồ.
- Vâng ạ.
- Này, A Duệ, tôi nghĩ tôi tìm được cách xuống dưới rồi.
- Làm thế nào ?
- Đi theo tôi, leo từ từ xuống. Sai một li là đi một dặm đấy. Cẩn thận cái mạng.
- Được.
Tử Thiên và Thành Duệ vẫn cố gắng tìm Tử Hạ. Còn Kha Nguyệt thì ở lại Hàn Sát giúp Phong Lãnh điều hành Hàn Sát. Minh Thành ở lại công ty giúp Thành Duệ để đi tìm cô.
- Chị ơi, chị chơi với em được không.
Tử Hạ vừa rời khỏi căn nhà, bước chầm chậm thì gặp một bé trai khoảng 5 tuổi, vẫn là đôi mắt hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831824/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.